BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 113

Việt đã tự lẩm bẩm nói một mình như thế và mắt trước mắt sau, bỏ công
việc lại cho đồng đội, chạy một mạch lên chỗ Cói. Cói đang tắm ở chỗ cửa
sông. Minh Việt nhảy ùm xuống, ngay bên cạnh Cói, khỏa nước tung tóe,
quẫy sóng ầm ầm với một niềm sung sướng tràn trề. Minh Việt đang có cái
cảm giác của người chiến thắng. Minh Việt thấy như chính mình là người
duy nhất đã đuổi được chiếc máy bay kia ra khỏi vùng trời An Lạc. Cói
cũng đang mang tâm trạng như của Minh Việt. Và hai người thả sức trút
niềm phấn khích xuống vùng nước trước cửa sông. Họ nô giỡn như hai con
cá, hả hê và bung phá, ào ạt và mê mải, thích thú và say sưa, cho đến khi
Minh Việt chợt nhận ra sự quá đà, vội rẽ nước lượn vào bờ. Hành động của
Minh Việt quá bất ngờ và cương quyết, như thể chỉ chậm một chút nữa thôi
anh sẽ bị con Hà Bá dưới dòng nước kia cuốn vào cõi chết, không sao gỡ ra
được. Nhưng Cói không cho Minh Việt thoát dễ dàng thế. Minh Việt vừa
xoãi mình lao đi thì Cói túm ngay lấy cẳng chân của anh lôi lại. Cói ôm
chặt lấy đầu Minh Việt, ghì mặt anh vào bộ ngực dập dềnh êm ái của mình.
Minh Việt cảm nhận được sự mềm mại của bầu vú Cói sau lớp vải sũng
nước. Cói có một bộ ngực to quá khổ, các thiếu nữ An Lạc không ai có bộ
ngực đầy tràn như thế. Bộ ngực mà Minh Việt đang úp mặt vào đấy như hai
hòn đá lửa bắt cháy các đầu dây thần kinh của anh. Trong người Minh Việt
bỗng có một sức nóng ghê gớm trào lên các thớ thịt, tỏa ra trên mặt da.
Nhưng cũng ngay lập tức hình ảnh cái Lý như một dòng nước lạnh chạy
dọc người Minh Việt. Cái bụng buộc chặt bởi một bó những khăn khố của
nó như còn đang hiển hiện trước mắt anh. Cả cái tư thế chết ngồi của nó
nữa. Không được! Khủng khiếp lắm! Sự thả lỏng thân xác vào lúc này sẽ là
nguyên nhân dẫn đến kết cục bi thảm như cái Lý. Còn bố nữa. Bố cũng
đang phải ngậm hờn, ngậm tủi với những công việc nặng nhọc ở dưới
huyện miền biển kia. Cái giá phải trả cho những phút giây chấp chới như
thế này là vô cùng lớn, Minh Việt không đủ sự nhẫn nại để trả đâu. Minh
Việt cố sức vùng vẫy ra. Nhưng Cói cứ ôm cứng lấy anh. Hai đứa vào đến
bờ thì mệt lả. Minh Việt nằm vật trên lớp cói bám đầy phù sa. Cói nằm vắt
lên người anh. Cói thở hổn hển nhưng ánh mắt ngời lên những tia mê dại.
Rồi Cói lại quắn lấy người Minh Việt, phả lên mặt anh những cái hôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.