BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 114

cuồng nhiệt. Bỗng Cói bật hàng cúc áo ngực ra. Cói nâng mặt Minh Việt
lên, ấp vào bấu vú trinh nguyên ấy. Bụng dưới Minh Việt đau tức. Các thớ
thịt như đông đặc lại. Cả chút lý trí cuối cùng cũng không còn chỗ để giãn
nỡ nữa. Minh Việt chồm lên người Cói. Lời Cói dồn dập bên tai Minh Việt:

- Đừng sợ! Sẽ không sao đâu.
Minh Việt vục đầu vào giữa hai khe vú của Cói. Rồi anh ngậm chặt

lấy đầu ti hồng hồng như cánh sen non đang nhấp nhô trên ngực Cói. Cói
ghì chặt lấy bờ vai Minh Việt. Hai bàn tay Cói vuốt xuôi xuống dưới lưng
rồi bấu chặt lấy eo hông anh. Tay Minh Việt thả sức lần mò, khám phá cơ
thể Cói. Đúng lúc Minh Việt đang thở dốc, thân nhiệt đã bốc cao đến độ tan
chảy cả cái hình thể rừng rực giới tính thì tiếng còi hú trên đỉnh núi Cô Hồn
bỗng vọng tới, réo khắp triền sông. Rồi kẻng phòng không từ xa lan tới, rõ
dần, thôi thúc, dồn dập. Mớ âm thanh hỗn loạn này lập tức đẩy lui mọi cảm
xúc đang dâng tràn ngập trong người Minh Việt. Cói cũng lỏng người ra,
rồi rất nhanh, lách khỏi vòng tay Minh Việt. Cói vừa đóng lại cúc áo vừa
hớt hải chạy về phía Xí nghiệp Hai Bảy tháng Bảy. Vừa chạy Cói vừa như
muốn nói điều gì đó nhưng không nói được, chỉ đưa tay chỉ chỉ lên trời, rồi
lại chỉ về phía Xí nghiệp. Minh Việt hiểu là ai phải trở về với vị trí chiến
đấu của người ấy, chuyện đang dang dở sẽ được tiếp tục vào lúc khác.
Minh Việt gật gật đầu và mặt bỗng dưng đỏ dừ.

Minh Việt không vội vàng như Cói. Anh ra mép sông gột rửa qua đầu

tóc rồi mới chạy về phía Nhà thờ. Những tiếng nổ bắt đầu rộ lên ở khoảng
này khoảng kia của thị trấn. Và những cột khói bốc lên, đậm đặc ở phía cầu
Lãng Tiên. Chạy về gần tới Nhà thờ thì Minh Việt cảm nhận được một cái
gì đó thực sự là chiến tranh đang bủa vây xung quanh mình. Tiếng nổ lúc
này trở nên dai dẳng và khó chịu. Trên trời không phải chỉ một mà từng tốp
máy bay đang tuần tự lao vào bắn phá thị trấn. Chúng không vội vàng, hốt
hoảng, hay cúp đuôi chạy một mạch như cách diễn đạt của bảng tin đường
phố mà hùng dũng tiến vào, thản nhiên nghiêng mình trút bom, thản nhiên
phụt đạn xuống các trận địa phòng không. Chúng thực hiện công việc của
mình một cách cần mẫn và kiên trì.

“Cháy rồi! Cháy rồi!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.