BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 115

Bỗng có tiếng hô của ai đó bật ra từ dưới hố trú ẩn cá nhân. Tiếng hô

ấy ngay lập tức kéo thành một chuỗi hò reo vui mừng. Nhưng những tiếng
reo hoan hỉ ấy không kéo dài được lâu. Trên trời vẫn sầm sập những bất
trắc và chỗ này chỗ kia của thị trấn vẫn bùng lên những cột khói hình nấm
trước khi xòe ra như một đám mây đen. Minh Việt lao vào dòng người tiếp
đạn đang hối hả dưới chân hào quanh ụ pháo. “Bê năm hai! Kìa bê năm
hai
!”. Những tiếng kêu ngạc nhiên, cả một chút lo âu ập vào tai Minh Việt.
Minh Việt đang nấp ở dưới hào cũng cố ngẩng lên nhìn xem cái “Pháo đài
bay” của thằng Mỹ nó thế nào. Trong các buổi huấn luyện các chú ở thị đội
vẫn thường hay nói nhiều về cái thứ máy bay này. Bây giờ thì cái thứ ghê
gớm ấy nó đang ở trên đầu kia. Và nó bay về phía cầu Lãng Tiên. Ối trời
ơi, cái bụng nó nhả ra sao mà nhiều bom thế kia? Chỉ cần một quả thôi là
cây cầu sẽ bay ngay khỏi hai mép sông, đổ xuống nhiều thế kia thì đến cả
con sông cũng biến mất chứ nói gì đến mấy sợi cáp treo mỏng mảnh vắt
qua đôi bờ?

Hướng...
Tốc độ...
Cự ly...
Điểm xạ dài...
Bắn!
Điểm xạ ngắn...
Bắn!
Bắn!... Bắn!... Bắn!
Tiếng hô của người chỉ huy bắn trên mặt hào vẫn tiếp tục không ngơi.

Thời gian trôi đi rất nhanh. Khi tất cả mọi tiếng nổ đều ngưng thì mọi
người vẫn trong tư thế sẵn sàng nổ súng và chưa nghĩ là trận chiến đã kết
thúc. Sự im ắng như lớp màn vô hình đè nặng lên tâm trí mọi người một lúc
khá lâu. Cho đến khi tiếng còi trên đỉnh núi Cô Hồn réo những hồi báo yên
thì mọi người mới dám ồn lên, phá vỡ khoảng không ngột ngạt bao phủ
quanh mình.

- Sập cầu Lãng Tiên rồi!
- Cả trại lợn bị trúng bom, gần hai trăm con chết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.