BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 12

ngại khó. Người của cách mạng đôi khi phải có huyễn tưởng phi thường về
mình.

- Này, lại gọi loa rồi. Sau lần gọi này anh sẽ ngang nhiên đi thẳng vào

chỗ chúng nó, bắt chúng nó phải đầu hàng.

Anh Hồng lại thò mặt vào buồng tắm nói với Nguyên Bình. Nguyên

Bình tròn xoe mắt nhìn hai khẩu súng ngắn giắt hai bên hông của anh
Hồng. Một khẩu Nguyên Bình nhận ra là Colt Harfort, khẩu còn lại không
biết là Mauser, Browning, Unique hay An Hỏa? Tất cả các loại súng ấy
Nguyên Bình mới được làm quen có một tuần nay, gọi loại này còn nhầm
sang loại kia. Nhìn hai khẩu súng trước bụng anh Hồng, Nguyên Bình thấy
anh oách quá, giá Nguyên Bình cũng được một khẩu như thế thật chẳng
còn gì sướng hơn.

- Chỉ huy họp rồi. Anh sẽ cùng một đồng chí bên lực lượng Cảnh sát

xung phong xông vào đầu tiên. Phải ăn mặc chỉnh tề, vũ khí đầy đủ cho
chúng nó trông thấy mà mất tinh thần.

- Anh sẽ xông vào theo lối cửa trước hay cửa sau?
- Cửa trước chúng nó đóng chặt rồi, cổng sau còn đang mở. Chú đứng

trên này sẽ nhìn thấy anh. Thôi anh đi đây.

Anh Hồng bước được vài bước lại quay lại bảo:
- Nguyên Bình, chuyển khẩu Mút cơ tông bên phòng anh về chỗ chú.

Cửa sổ phòng chú đặt súng được đấy. Còn nhớ động tác bóp cò không?

- Dạ, em nhớ.
Nguyên Bình trả lời trong nỗi sung sướng đến nghẹt thở. Anh Hồng

bước qua phòng bên, lát sau xách khẩu súng sang cho Nguyên Bình.
Nguyên Bình đón lấy một cách kính cẩn rồi đặt lên bệ cửa sổ. Chà! Chĩa
súng ở chỗ này thật thuận. Nhà Lúa Vàng sẽ ăn đủ sấm sét từ ô cửa nhỏ
này.

- Thôi, anh đi nhá.
Anh Hồng chào Nguyên Bình lần nữa rồi mới bước đi. Hình như anh

đi có phần hơi gượng nhẹ? Bộ quần áo màu vàng anh mặc trên người còn
rất mới. Cả đôi giày da dưới chân nữa. Chắc vừa mới mượn của ai đó? Đôi
giày rõ là kích so với chân anh. Nhưng anh cố tạo ra dáng đi tự nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.