BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 149

anh ba tôi là công an, chị Vân được hướng cho vào học trường tài chính kế
toán, anh năm sẽ học trường hàng hải và tôi sẽ học trường ngoại ngữ.

Bố tôi đã tính đúng và cơ bản mọi sự cũng diễn ra đúng như cách tính

toán của ông. Chị Vân tôi rất xinh đẹp. Cả phố Tứ Phủ không ai đẹp bằng
chị. Mười ba tuổi chị được giải nhất về múa khối học sinh cấp hai. Mười
sáu tuổi chị đoạt giải nhất ngâm thơ khối học sinh cấp ba. Chị thích ca hát,
thích được làm văn công. Mười bảy tuổi chị theo bạn bè đi thi và trúng
tuyển vào Đoàn văn công Quân khu Tả ngạn. Khi chị cầm giấy báo về bị
bố tôi cho một bạt tai vì “ai bảo mày làm cái nghề con hát mà mày lại cứ
thích nhố nhăng?”. Chị Vân đành bỏ mộng văn công, tiếp tục học cho hết
cấp ba rồi thi vào trường Trung cấp tài chính kế toán đúng như định hướng
của gia đình. Tôi là em út trong nhà nên được xếp ngủ chung với chị Vân.
Tôi rất tự hào về người chị xinh đẹp của mình. Rất nhiều người đến tán tỉnh
chị và tôi được họ chiều chuộng hết mực. Họ thường đứng đón tôi ở đầu
phố sau buổi học để hỏi thăm về chị Vân. Có người nhờ tôi chuyển thư,
chuyển quà hoặc chuyển một lời nhắn nhủ gì đó cho chị. Trả công cho
những việc làm đơn giản đó tôi thường nhận từ họ nào lạc rang, kẹo kéo,
bánh bích quy, quả khế, múi bòng hoặc vài ba quả bàng chín. Nhưng tất cả
những người theo đuổi chị Vân đều không phải là đối tượng mà chị quan
tâm. Chỉ tôi biết được người yêu lý tưởng của chị là ai. Chị rất thích đọc
truyện hình sự và mẫu người chị thích là những tên tướng cướp hào hoa,
phong trần, bị hoàn cảnh xô đẩy và cuối cùng hướng thiện. Chị bảo chỉ có
những tên cướp mới có tình yêu và sẵn sàng chết vì tình yêu. Một lần có
một chiếc xe tù dừng lại trên phố Tứ Phủ để người áp tải và lái xe vào quán
nghỉ ăn trưa. Bọn trẻ chúng tôi đứng dưới lòng đường nhìn lên, qua tấm
lưới mắt cáo bịt sau xe, thấy lố nhố vài ba khuôn mặt xanh xao, vàng vọt.
Họ là những phạm nhân bị dẫn giải từ trại này sang trại khác. Đa số họ
đều rất trẻ. Tuy tóc cắt trọc, áo một màu xanh nhợt có đánh số tù, tay còng
chung khóa số tám nhưng vẫn có vài ba khuôn mặt khá ưa nhìn. Chị Vân
tôi cũng ra đứng xem. Và chị có tranh thủ bắt chuyện được với một anh
chàng phạm nhân ngồi ngoài cùng, ngay sát tấm lưới mắt cáo. Tôi không
để ý chị nói chuyện gì với anh ta, chỉ thấy anh ta dùng tay còn lại không bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.