BÊN ĐƯỜNG BIÊN GIỚI - Trang 19

Việt tiến thêm vài bước nữa. Chiếc đèn run rẩy trong tay Việt, làm tia sáng
chiếu lằng nhằng trên vách tường trước mặt. Cả hai cúi xuống xem xét xác
con chó. Cổ và ngực nó bị rách nát. Nhiều vết thương cào sâu khắp mình,
và ngay mõm nó, Khôi còn nhận thấy những vết nanh rất sâu : cuộc xung
đột giữa hai con vật, hẳn là khủng khiếp.
Việt lẩm bẩm :
- Ghê quá ! Con chó này gần như bị đối thủ muốn xé xác ăn thịt.
Khôi nói :
- Thôi để nó đấy. Tụi mình ngó quanh một lượt rồi chuồn…
Đôi bạn đưa mắt nhìn. Có chiếc đèn bão dặt ở một góc tường. Chiếc đèn
này chắc hẳn vừa được đốt sáng khi nãy trong lô-cốt. Khôi chợt để ý đến
một vật dựng gần chiếc đèn. Anh dằng lấy chiếc đèn bấm trên tay Việt
chiếu thẳng vào vật ấy. Ánh đèn chiếu sáng một chiếc gậy, thứ gậy bằng
cây rắn chắc, nổi cục và nhẵn bóng của những người sơn cước thường
dùng. Chiếc gậy này trong tay người miền núi, có thể dùng vào đủ mọi việc
: vừa để chống khi leo núi, giết dã thú khi có dịp, hoặc đánh gẫy những bụi
cây để dọn quang lối đi v.v…
Việt nhìn theo tay bạn hỏi :
- Cái gì nom như một chiếc gậy…
- Đúng là chiếc gậy… Khôi đáp. Và cậu có biết chiếc gậy này vừa được
làm gì không ? Để đánh gục viên đội thương chánh đấy…
- Chắc không ?
- Chắc, vì rất dễ hiểu : Con chó nằm kia – Khôi chỉ xác chết của con vật –
đã đánh hơi thấy gì đó và dẫn người đội thương chánh đến cái lô-cốt này.
Đúng lúc ấy thì con chó kia, con mà tụi mình thấy ở đây ra khi nãy nhảy
vào cắn xé con này. Chủ nó nấp đâu đấy, liền giáng cho viên đội một gậy
khiến ông này chỉ kịp rống lên một tiếng là quị.
Khôi nhắc chiếc gậy soi vào ánh đèn. Cả hai đều thấy trên đầu gậy có dính
mấy sợi như sợi tóc.
Khôi xanh mặt lẩm bẩm :
- Bị một cú gậy này vào đầu chắc chết quá.
Nhưng Việt nhận xét :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.