BÊN ĐƯỜNG BIÊN GIỚI - Trang 31

cuộc điều tra được.
- Nhưng…
- Yên để tớ nói cho mà nghe. Đêm qua, như chúng ta đã thấy, có một viên
đội thương chánh dẫn chó đi tuần. Ông ta lọt vào ổ của bọn buôn lậu và bị
họ tấn công. Con chó của ông ta bị đập chết còn ông ta bị họ mang đi, chưa
biết sống chết thế nào.
Theo tớ nhận xét thì ngẫu nhiên mà ông ta khám phá ra chỗ để hàng lậu,
chứ không thì sự việc không xảy ra như thế…
- Phải, nếu biết rồi thì ông ta đã chẳng đi một mình, tất phải đem theo cả
các bạn đồng đội…
- Vì thế nên khi bọn buôn lậu bắt gặp, họ liền tìm cách loại trừ trở ngại. Có
thể họ đem nhốt ông ta vào chỗ nào đó chờ cho số hàng được chuyển êm đi
nơi kkhác.
Cậu đã hiểu ý tớ định nói gì chứ ? Và có thấy rằng nếu ta đi báo ngay với
nhà chức trách, tính mệnh của viên đội thương chánh sẽ nguy không ?
- Tại sao ?
- Này nhé, nếu bây giờ tụi mình đi báo, tất nhiên các nhân viên công lực sẽ
tổ chức ngay một cuộc ruồng xét rầm rộ. Số hàng lậu kia sẽ bị tịch thu,
đồng thời với cuộc tìm liếm người mất tích. Bọn buôn lậu thấy bị “động”
họ sẽ chuồn. Để khỏi bị lùng bắt họ sẽ bỏ hết, kể cả số hàng lậu tích trữ
được. Nhưng trước khi chuồn họ sẽ thủ tiêu nhân chứng có thể tố cáo họ là
ai !
Việt gật gù :
- Ừ nhỉ ! Nguy thật…
Khôi tiếp :
- Nếu bọn buôn lậu hành động như thế thật thì tụi mình sẽ mang hận suốt
đời đã làm chết một nhân mạng. Tớ nghĩ : mình phải tìm cách cứu viên đội
thương chánh kia đã, và tớ tin mình làm được, vì ai cũng chỉ cho hai đứa
mình là hai học sinh đi cắm trại thôi.
Việt đấm tay phải vào lòng tay trái :
- Phải chi đêm qua mình thấy rõ mặt gã đàn ông trong lô cốt thì dễ cho
mình biết mấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.