BÊN ĐƯỜNG BIÊN GIỚI - Trang 40

Nguyễn Trường Sơn

Bên đường biên giới

Chương 6

Cả buổi chiều hôm ấy Khôi Việt nằm dài trên bãi cỏ trước lều mải miết
bàn tính với nhau. Cả hai đều đồng ý rằng hoàn cảnh của viên đội Thương
chánh rất đáng lo ngại, phải làm sao giải cứu được ông ta trước khi bọn
buôn lậu “chạy hàng”. Điều làm hai anh em thắc mắc là tại sao, tới giờ phút
này, các bạn đồng đội của viên đội Thương chánh kia vẫn chưa có phản
ứng gì về sự vắng mặt của ông ta ?
Việt thắc mắc :
- Tại sao họ không tìm ông ta nhỉ. Nếu bọn buôn lậu chuyển hàng đi đêm
nay tất họ cũng sẽ định đoạt luôn về số mạng ông ta. Tớ chắc rằng Tư
Muôn xuống quận hôm nay chính là để báo động cho đồng bọn biết.
Khôi nhai nát một cọng cỏ gà gật đầu nói :
- Tình cảnh cũng nguy cấp thật. Tụi mình không thể ngồi yên cho sự việc
buông xuôi như thế được, vì vụ này không còn là một trò chơi mạo hiểm
chỉ để làm thoả mãn óc tò mò của chúng ta, mà buộc chúng ta phải thi hành
một nghĩa cử : tìm cách cứu thoát một mạng người. Bởi vậy, tớ đề nghị với
cậu…

Hai mái đầu chụm lại gần nhau. Khôi phác hoạ một chương trình hành
động và Việt lắng nghe, chăm chú bổ khuyết những sơ hở của bạn. Khôi
nói :
- Bây giờ chúng ta cứ đặt giả thuyết rằng chính Tư Muôn đã bất thần tấn
công viên đội thương chánh đêm qua, và đem giấu ông ta trong sào huyệt
của hắn… Cậu đồng ý thế không ?
- Đồng ý !
- Vậy chúng mình phải lọt vào sào huyệt hắn đêm nay, trước khi bọn hắn
tới.
- Bằng cách nào ? Với lại tớ còn ngại Tư Muôn có thể khám phá ra tụi
mình đã vào lô-cốt…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.