BẾN HẸN - Trang 142

- Phải, - Cô xác nhận, cười với anh.

Bây giờ cô mới thấy những vết rách và bầm tím ở một bên mặt anh, thấy

sự mệt mỏi trong đôi mắt đỏ hoe quanh khoé. Hình như anh đã mất sự say
sưa của người ở vùng hoang dã và thiếu tinh thần ham thích phiêu lưu mạo
hiểm, những thứ mà cô nhớ rất rõ anh say mê. Rick đã trải qua cơn thử
thách, và sự thử thách đã ghi dấu lên người anh, Shannon nghĩ thế. Cô
không ngờ anh đã thay đổi quá nhiều, anh rất khác với anh trước đây.

- Chắc em đã trải qua những giây phút kinh hoàng, - anh nói với giọng

thương cảm - Anh cứ nghĩ đến chuyện em sẽ bay đến đây. Anh không biết
em có đến không. Không biết có phải em đã dùng cái vé anh gởi cho em
không?

- Đúng thế. Em đã cố báo cho anh biết khi nào em đến, nhưng chúng ta

không liên lạc được với nhau. Không ai biết anh ở đâu hay anh đang làm
việc gì. - Chuyện hình như xảy ra đã lâu rồi.... cho người nào đấy.

- Anh nghĩ chắc em lo sợ đến điên cả đầu, - Rick vừa nói vừa nhăn mặt.

- Nhưng anh như thế nào? - Shannon đứng lui lại để nhìn anh - Anh khoẻ

chứ? Anh có đau không?

- Anh khoẻ, - Rick đáp - Chỉ bị vài vết rách và bầm tím vài nơi, vài bắp

thịt bị dập, nhưng anh khoẻ. - Hình như anh không muốn nói đến chuyện
rớt máy bay và hậu quả sau đó - làm sao em đến đây được?

- Cody chở em đến. - Cô không thể nhìn được ánh mắt Rick.

Shannon quay lui nửa người để tìm Cody. Anh và Noah đang đứng cách

cô chừng vài feet. Cặp mắt xanh nhạt của anh nhìn cô như dao cắt, rồi mới
lướt ánh mắt qua cô, nhìn vào Rick.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.