BẾN HẸN - Trang 27

Trong một góc phòng gần chiếc ghế dài, cái bình lọc cà phê lớn để trên

bàn phát ra tiếng kêu xèo xèo. Quanh bình để nhiều cái tách có hình thể đủ
loại đủ cỡ, và một chồng tách dùng một lần, cùng hai cái muỗng dùng
chung. Còn có một thẩu đường và lọ bột, trông như bột kem, Shannon liên
tưởng đến loại bột dùng chùi bồn rửa, chứ không phải thứ dùng uống cà
phê.

Cô tự nhủ cố đừng nhăn mặt. Rõ ràng đây là thế giới của đàn ông, được

trang hoàng theo kiểu cổ điển của Palazzo de Testosterone và đồ đạc mua ở
cửa hàng bán đồ rẻ tiền do những người không quan tâm đến vấn đề sạch sẽ
mua dùng.

Hai cánh cửa thông vào căn phòng dài. Một cánh mở he hé, Shannon liếc

mắt nhìn vào, cô thấy căn phòng kia có vẻ giống phòng làm việc hơn phòng
này.

Ba người đàn ông nhìn cô với vẻ ngạc nhiên. Shannon có cảm giác ít khi

phụ nữ xâm nhập vào lãnh địa của họ. Ông già thấy cô bèn đứng thẳng dậy,
ông ta mặc áo sơ mi len màu đỏ. Tuổi tác làm cho bụng ông phệ ra, mặc dù
thân thể trông còn rắn chắc. Mặt rám nắng, trông thô tháp nhưng hiền từ, vẻ
hiền từ nhắc Shannon nhớ đến chú gấu nhồi bông. Mái tóc đen lốm đốm
bạc hoa râm, nhưng trông ông có vẻ nhanh nhẹn nhờ đôi mắt màu xanh còn
tinh anh.

- Cô cần gì,thưa cô? - Ông ta hỏi, giọng cục cằn, và Shannon nhận ra

ngay chính ông ta là người mà cô đã nói chuyện hồi nãy trên điện thoại.

- Cần ông giúp một việc. Tôi tên là Shannon Hayes. Hồi nãy tôi có nói

chuyện với ông trên điện thoại: tôi hỏi về một phi công tên là Rick Farris. -
Cô nhận thấy cặp lông mày ông ta nhướng lên.

- Phải tôi nhớ rồi. Như tôi đã nói với cô rồi, ở đây không có ai có tên ấy. -

Ông ta lặp lại câu trả lời hồi nãy với vẻ kiên nhẫn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.