BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 184

Tôi nhún vai và John hôn tôi. Đột nhiên anh ta lùi lại. “Tại sao lúc nào

em cũng mặc quần thế Greenie? Anh thích được ngắm cặp mông của em
khi mặc váy cơ. Cả đùi nữa chứ,” anh ta lẩm bẩm. Tôi rất thích khi anh ta
tỏ ra thích tôi nhiều đến thế.

“Em mặc váy như hôm anh làm tình cùng em ở công viên Hyde Park đi.”

“Công viên Hampstead Heath chứ.”

Sam đang giận tôi. Nói đúng hơn là đang đùng đùng sấm sét.

“Cậu không nên làm như vậy.” Cô ấy cắn miếng pizza đầy thù hận và tôi

nghĩ chắc cậu ấy đang tưởng tượng đó là John. Sam cố gắng nhìn vào mắt
tôi và tôi cố nhịn không cười phá lên. Rõ ràng tôi đã thua bởi vì cậu ấy tặc
lưỡi và trở lại trả thù miếng pizza. “Cậu đang sống cuộc đời dối trá. Ít nhất
cậu cũng phải thấy đau khổ về sự đứng đắn của chính bản thân mình chứ?
Đúng ra cậu cũng nên thấy đau đớn về thể xác và tinh thần. Thay vì trông
lúc nào cũng đẹp lộng lẫy chết người thế này. Như thế sẽ công bằng hơn,
đáng tôn trọng hơn.” Tôi không chắc điều gì đang làm cậu ấy khó chịu nhất
- đạo đức xuống dốc hay vòng eo đang ngày càng đẹp hơn của tôi. “Cậu
không nên làm thế,” Sam lặp lại, lắc đầu, sau đó lại hỏi tôi cứ như thể đó là
lần đầu tiên cậu ta nghĩ về nó, “Tại sao cậu làm việc ấy hả Connie?”

“Tớ không thể không làm thế.” Tôi cầm dao và nĩa lên.

“Thế còn Luke?”

“Anh ấy có biết gì đâu, cho dù là một tia nghi ngờ mơ hồ nhất,” tôi chua

xót ngắt lời và đặt con dao xuống trong khi vẫn chưa nhét được thứ gì vào
miệng. “Nghe này, tớ biết tớ đang phản bội chồng nhưng tớ chưa bao giờ
cảm thấy đầy sức sống như bây giờ. Tớ thực sự không còn lựa chọn nào
khác. Nếu cậu biết John nhiều hơn, cậu sẽ hiểu. Có muốn uống một cốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.