BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 203

“Ôi chao, đúng vậy, Luke,” tôi nói giọng khinh miệt, “nhưng không đủ.”

“Làm theo cả hai cách mà cậu muốn đi. Đùa với lửa và cậu sẽ phải gọi

cứu hộ thôi.”

“Ồ, tớ sẽ không bao giờ yêu anh ta.” Tôi cố nói sao cho nghe có vẻ chắc

chắn hơn sự thực. “Tớ yêu chồng.”

“Thật chứ?” Lucy vừa nói vừa rắc tàn thuốc lá lên khắp miếng bánh ngọt

quết bơ. “Vậy tại sao cậu nhẫn tâm kiên quyết liều mạng đến thế? Với
những gì cậu kể cho tớ thì anh ta thậm chí không muốn cậu nhiều như vậy
đâu.”

Tôi sợ hãi. “Cậu lấy cái ý nghĩ đó ở đâu thế?”

“Từ cậu đó.”

“Anh ta có muốn tớ.”

“Không, Connie à, anh ta không muốn đâu.” Cô ấy nói với một sự quyết

đoán. “Cậu và anh ta có thường xuyên gặp nhau không hả?

“Ai thèm đếm chứ?” Tôi cười.

“Phụ nữ làm việc đó,” Lucy cãi lại, “vậy, bao nhiêu lần hả?”

“Tớ không nhớ.” Tôi nghịch cái nĩa.

“Có, cậu có nhớ mà.”

“Khoảng tám lần.” Thực ra là sáu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.