BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 22

nứt và một khu vườn đang phát triển. Nhạc kịch hay lướt sóng là những thứ
xa xỉ đã vượt ngoài khả năng của chúng tôi. Hôm nay là ngày nghỉ, vì vậy
chúng tôi nói chuyện. Chúng tôi nói về quá khứ, nhớ những bộ phim đã
xem cùng nhau, những nơi từng tới thăm, những con đường chúng tôi đi
qua và những vụ cãi cọ chúng tôi gặp phải. Chúng tôi bắt đầu hoạch định
tương lai, và tất nhiên phải là tương lai chói lọi. Tôi rên rỉ về công việc của
mình ở Looper Jackson, kêu nhàm kêu chán. Luke lại nhắc nhở tôi rằng
lương ở đây khá ổn, và có thể việc sát hợp sau này sẽ tạo cho tôi nhiều cơ
hội mới. Anh thật tử tế khi cố cho tôi thấy giá trị của chính mình và công
việc cũng xứng đáng, nhưng tôi vẫn thấy nghi ngờ. Một người yêu công
việc như anh thì làm sao nhận thức được. Đó không phải lỗi của anh. Nói
chuyện về công việc của tôi làm cả hai đều mệt mỏi, vì thế tôi chuyển chủ
đề. Tôi nói với anh về cái máy giặt bị rò nước. Và anh đáp lại bằng một câu
chuyện cười về con mèo nhà hàng xóm qua tè trong vườn trồng thảo mộc
của nhà tôi. Chẳng hiểu sao câu chuyện đó lại làm tôi cười nghiêng ngả, (có
lẽ tại rượu champagne), khiến anh không thể “làm xong việc” và tôi thì
phải chạy vào nhà tắm. Nhưng không để tôi làm như thế, anh giữ tôi lại
cuộc chơi cho đến khi tôi phải rên rỉ mới tha. Chúng tôi yêu mãnh liệt và
thân xác như hòa quyện vào làm một. Trời nắng. Anh đặt lên khắp cơ thể
tôi những cái hôn nhẹ như cánh bướm. Và tôi đáp lại bằng cách hôn lên
anh, rồi cả hai ngủ thiếp đi.

Mười một giờ trưa, chúng tôi chợt tỉnh giấc và lại cùng diễn cảnh trong

phim Bốn đám cưới và một đám ma. Cái cảnh mà trong đó Hugh Grant và
bạn cùng phòng ngủ quên, sau đó tỉnh dậy, chạy quanh nhà và cùng kêu lên
“Mẹ kiếp!” Mọi người trong rạp cười ồ, không phải vì lời thoại hóm hỉnh
mà vì tình cảnh đó đã quá quen thuộc. Tất cả chúng ta đều đã trải qua. Mà
lại thường vào cái ngày chúng ta phải đi phỏng vấn cho một công việc
mang ý nghĩa cả đời người, hoặc là khi bạn có một cái hẹn vô cùng quan
trọng, hay là ngày khuyến mãi đầu tiên của Harvey Nichols hoặc năm mươi
người bạn chuẩn bị kéo đến nhà bạn ăn buffet trong vòng hai tiếng nữa.
Chúng tôi ra, rồi vào phòng tắm, lên xuống cầu thang, ra vào chỗ cái máy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.