xuống ghế của ông già Noel. Lúc này cô ấy đang có màu của một chai rượu
vang đỏ.
“Daisy, năm nay em ngoan chứ?” anh ta hỏi.
Sam nói nhỏ với tôi, “Ngoài cái vụ xảy ra ở công viên” và chúng tôi
cười. Rose nghiêm nghị nhìn chúng tôi với vẻ dạy đời, chúng tôi im lặng.
“Khá ngoan ạ,” Daisy cười khúc khích.
Ông già Noel Simon nói, “Tốt, ta cũng rất đồng ý với em. Thậm chí ta
nghĩ còn hơn cả mức khá ngoan ấy chứ. Em rất tuyệt vời, và ta sẽ dành cho
em một món quà đặc biệt. Nếu em muốn nhận nó.”
“Em đang thắc mắc không biết món quà đó là gì?” Sam hào hứng hỏi
nhỏ.
“Tớ đoán đó là vé bay đến một nơi nào đó đẹp lạ thường,” tôi nói nhỏ.
“Đáng ghét.”
Sam là một người bạn tuyệt vời.
Căn phòng trở nên căng thẳng. Những người phụ nữ đang ngây ngất vì
hành động lãng mạn này còn những người đàn ông thì thấy mất thể diện.
Nếu Simon mở đầu cho những buổi biểu diễn tình cảm như thế này, rất có
nguy cơ họ sẽ phải trả lại những món quà như nước hoa và máy đánh trứng
điện để mua cái gì đó mà người phụ nữ của họ thực sự thích.
“Thực ra,” ông già Noel nói “em tuyệt vời đến mức không thể tin được.
Anh chưa bao giờ nghĩ rằng anh có thể gặp được ai đó tốt bụng, đặc biệt và
làm anh ngạc nhiên đến như vậy.” Giọng anh ta đầy tình cảm “Vậy nên anh