BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 237

“Tớ đã khi nào đần độn như thế chưa?” tôi hỏi trong khi đặt người ngồi

trên bệ bồn cầu, chống hai tay để đỡ lấy đầu.

Cô ấy dịu xuống. “Hơn cả thế ấy. Cậu không nhớ à?”

“Không, tớ không thể nhớ nổi đã bao giờ Luke tạo cho tớ niềm vui thích

như vậy chưa. Tớ không nhớ anh ấy là người có thể tiêu hóa được tất cả
mọi thứ”

Ngạc nhiên thêm lần nữa, “cậu đúng là một con nghiện.”

“Mình không.”

“Có đấy, đặc biệt là với Luke, cậu không nhớ anh ấy xoa bụng cho cậu

mỗi khi cậu đau bụng do đến kỳ sao? Cậu không nhớ cậu đã muốn có anh
ấy đến mức vượt qua được mọi rào cản sao? Cậu cũng từng tập tành chơi
gôn vì anh ấy, trông em cho anh ấy vào mỗi tối thứ Sáu trong sáu tháng
liền. Cậu còn tự gửi hoa cho mình chỉ để khiến anh ấy ghen nữa.”

Mình mỉm cười với quá khứ. “Đúng là nó có tác dụng.”

“Tác dụng quá còn gì, trong suốt một tháng trời văn phòng của chúng ta

giống như một vườn hoa. Cậu không nhớ cậu đã từng nói liến thoắng hoặc
là im lặng trong nhiều giờ liền như thế nào sao? Rồi sau đó, cậu lại bắt đầu
lảm nhảm về những nơi mà cả hai người từng tới. Các cậu nghĩ giống nhau,
có thể nói tiếp câu của người kia nói còn dang dở. Hãy nhớ lại cậu đã từng
vui như nào khi phát hiện ra anh ấy thần tượng Arthur Miller và chia sẻ
điều ấy với cậu? Nhà soạn kịch yêu thích của cậu đúng không? Tớ nhớ tất
cả những điều ấy cho dù không hề chứng kiến hết mọi sự việc, bởi chính
cậu đã kể lại cho tớ. Cậu đã nói với tớ rằng kể từ giây phút cậu nhìn thấy
anh ấy, cậu biết rằng anh ấy là người mà cậu sẽ lấy làm chồng. Cậu bảo anh
ấy là một nửa còn thiếu của cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.