BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 239

“A lô, a lô” giọng tôi vang lên gấp gáp.

“Chào Sex, em khỏe không? Nói chuyện được chứ?”

Tôi tựa lưng vào thành bồn tắm, sung sướng dập dềnh như làn sóng.

Khuôn mặt tôi gần tách ra làm đôi. Sam thở dài đi ra, cánh cửa nhà tắm
đóng sầm lại.

Những người khác có thể ít thấy Lucy, nhưng tôi thì khác. Do đó tôi có

thể nói chuyện cả ngày với cô ấy về John. Lucy không hẳn là một người
kiên nhẫn, “Connie, cậu trước đây thường nói về cái gì ấy nhỉ?” hay thật sự
hiểu tôi (ý tớ là khi cậu còn hấp dẫn ấy). Thực ra, Lucy thường hết sức bi
quan (“Nếu cách này không ổn thì cậu thử cách khác nhé.”). Dù vậy ít nhất
cô ấy cũng không phải là người hay lên mặt dạy đời. Lucy luôn là người
bao dung, theo chủ nghĩa khoái lạc và khéo léo trong cư xử (“cậu phải biết
tự yêu bản thân mình mới được”). Tâm lý “tự bảo toàn” của cô ấy thường
khiến tôi khó chịu. Nhưng giờ tôi thấy nó như một phạm trù rất tinh tế của
cuộc sống, một hiện thực. Tôi đang làm tổn thương ai? Tôi luôn cẩn thận
tạo ra các bằng chứng ngoại phạm vững chắc. Tôi không bao giờ gặp John
khi có Luke bên cạnh và cũng luôn thận trọng khi ở bên John. Thậm chí tôi
chưa bao giờ kể với John về Luke. Thực sự thì tôi cố gắng công bằng hết
mức có thể. Trong hoàn cảnh này, Lucy ủng hộ cách giải quyết tình huống
của tôi, “Tớ nghĩ cậu biết cách ngoại tình đấy nhỉ. Miễn là cậu đừng mơ
tưởng đến sự lãng mạn.”

Đi mua hàng với Lucy rất tiện bởi đám đông đi mua sắm cho lễ Giáng

sinh dạt ra hai bên như biển Đỏ. Chúng tôi dạo quanh Harvey Nics, tôi đi
đằng sau Lucy và cố gắng bước kịp cô ấy. Thang máy dừng lại ở tầng năm
nơi tràn ngập đồ ăn, bánh kẹo, trà, cà phê, bánh qui, hoa quả dầm, pho mát
với đủ hình dáng kích cỡ, nhiều quá mức tưởng tượng. Có quá nhiều lựa
chọn. Dễ dàng nhận thấy những món thơm ngon có giá đắt kinh khủng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.