BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 253

Tôi ngã vật xuống giường trong đêm Giáng sinh và tôi biết mình nên

cảm thấy mệt mỏi và ngất ngây hạnh phúc. Nhưng tôi mệt mỏi và bất mãn.

“Em ổn chứ?”Giọng Luke vang lên trong bóng tối, phá vỡ dòng suy

nghĩ.

“Em ổn,” tôi lẩm bẩm và nhích sát về phía mép giường. Giáng sinh vừa

qua đem đến một loạt những khung cảnh đẹp. Tôi đã chụp hết tấm ảnh này
đến tấm ảnh khác. Cả ba cuốn phim đều nói lên một điều: một cuốn sách
Giáng sinh hoàn hảo, có bạn bè ở xung quanh, tặng và nhận những món
quà đáng yêu, thưởng thức những món ăn tuyệt vời, uống vô số rượu, và
không cãi nhau về chuyện trả lại những món quà không phù hợp.

Một lễ Giáng sinh hoàn hảo, theo bề ngoài.

Anh ta đã không gọi điện. Không nhắn một lời nào. Và tôi đã bật điện

thoại lên cả ngày hôm nay. Nếu điện thoại của tôi bị hỏng thì có lẽ sẽ tốt
hơn, bởi vì trái tim tôi sẽ không bị tan vỡ. Tôi đã tính đến trường hợp mất
tín hiệu, đường truyền kém hay hết pin. Tôi đã loại trừ mọi khả năng có thể
bằng cách dùng điện thoại bàn ở nhà Rose để gọi vào máy của tôi. Tín hiệu
rõ ràng, pin đầy đủ và bộ phận nhận tin nhắn rất chuẩn xác, cực kỳ chuẩn
xác. Anh ta đã không gọi cho tôi. Tôi biết điều đó nghĩa là gì. Vì vậy tôi
không hạnh phúc. Tận đáy lòng, tôi không thấy hạnh phúc.

“Không đúng, em không sao chứ?” Luke ngồi dậy và bật đèn ngủ lên.

Tôi cố gắng gạt những suy nghĩ vẩn vơ ra khỏi đầu. Tôi cân nhắc về câu
hỏi của Luke. Trong suốt dịp Giáng sinh này, lần duy nhất ngực tôi cương
lên là khi tôi đi dạo trong công viên với thời tiết dưới âm độ. Không, tôi
không ổn.

“Em đã nói rồi mà. Em không sao.” Trông anh bị tổn thương ghê gớm và

tôi thấy xấu hổ. “Em đã uống quá nhiều. Em rất mệt.” Tôi giải thích bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.