BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 321

“Cậu biết đấy. Tớ đã suy nghĩ kỹ càng về chuyện này và theo như ý kiến

của một chuyên gia như tớ thì cậu có thể kéo John trở lại nếu muốn.”

Trước khi cô ấy có cơ hội chia sẻ chút chiến thuật thì tôi nghe thấy thâm

tâm mình nói: “Mình không muốn John quay trở lại.” Đây là một dạng tin
tức. Bộ óc có ghi nhận những gì miệng nói ra không? Chúng liên hệ với
nhau. Trái tim đã nghe thấy gì chưa? Thật ra trái tim chẳng liên quan mật
thiết gì cả nên vui vẻ đồng tình. Một bài kiểm tra xem bạn nghĩ gì về vấn
đề đó. Nhưng không hề thấy chút phản ứng gì. Không có một chút gì hết.
Để cho chắc chắn, tôi nhắc lại tên anh ta một lần nữa. John Harding. Không
có cảm giác nhói lên. Cảm ơn Chúa. Tôi không còn muốn anh nữa.

“Thế ý cậu là sao?” Lucy hỏi.

“Chẳng có gì cả. Chỉ là mọi thứ đã hoàn hảo trở lại thôi.”

“Thật sao?”

“Tất nhiên. Mình không còn nhớ nhung gì anh ta cả.”

“Chỉ là để chắc chắn rằng cậu không quá vội vàng che lấp đi những vết

rạn vỡ mà thôi, Connie ạ”

Tôi nhìn thấy Daisy và Rose đang bước về phía chúng tôi. Hai tôi tiến lại

để đón chào các cô gái. Daisy ôm tôi thật chặt và tôi nghĩ mình đã được tha
thứ. Có lẽ tôi vẫn phải làm phù dâu.

Chuông cửa reo lên khi chúng tôi bước vào. Cái dây chuông đó cũng

như đẩy chúng tôi vào một trang mới mặc dù cũng không hẳn là cuối cùng.
Một khoảng thời gian để những người phụ nữ - thường rất độc lập - có thể
mặc những chiếc váy trải dài, mang ô rồi che mình sau tấm đăng ten mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.