BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 43

Hôm nay là một buổi sáng khá u ám. Tôi ngồi chơi và thua tất cả ba ván

bài trên máy tính, gọi sáu cuộc điện thoại cá nhân và gửi sáu thư điện tử -
cũng là việc riêng nốt. Để khỏi làm mất hết lòng tin của sếp, tôi sắp xếp tí
tài liệu, nhận một cuộc điện thoại liên quan đến công việc và gửi ba cái thư
trao đổi chuyện làm ăn. Tôi túm bừa lấy một người trong đội, giả vờ bàn
bạc công việc nhưng thực ra là đang nghe Album Now 310 trên tai nghe
của cô ta. Tôi nhanh chóng giúp cô ta làm một việc cũng không kém phần
ngớ ngẩn và vô ích: dạy cô ta một số thứ. Mặc dù đã làm bằng đấy công
việc tẻ nhạt, tôi vẫn phải liên tục nhìn chiếc kim đồng hồ lê chậm chạp đến
mười hai giờ ba mươi. Đúng lúc đó, Sue ló đầu vào chỗ tôi.

“Muốn đi đâu không?”

Và sau đó tranh luận nổ ra. Cái điệp khúc của ngày thứ Hai là: đến phòng

thể hình khoảng ba mươi phút, mà sau đó biến thành một lớp tra tấn thể
xác, hoặc là đi uống chút Chardonay ở quán bar kế bên. Calo tăng rồi giảm.
Chất béo cũng giảm rồi tăng. Đó không phải là quyết định quá khó khăn.
Tôi vớ lấy túi xách và đá cái túi đựng đồ tập sâu vào trong gầm bàn. Tôi
khá trung thành với câu “xa mặt cách lòng”. Và trong trường hợp này là
rượu. Sau đó chuông điện thoại kêu. Đó là Daisy. Tôi ra dấu điên dại cho
Daisy và các đồng nghiệp của mình, bảo họ đi trước và tôi sẽ trả tiền. Họ
hờn dỗi đi ra, đúng là tôi vừa lừa họ. Rằng tôi đã lên kế hoạch cho những
cuộc gọi và rằng giờ tôi sẽ trốn đến phòng tập thể dục, thuyết phục họ để
đốt cháy nhiều lượng calo hơn. Chúa ơi, giá mà tôi thông minh hơn thì giờ
tôi đang làm việc cho Hệ thông tin quản trị doanh nghiệp MIS

[6]

, chứ

không phải với cái vòi hoa sen này. Họ bỏ đi với những cái nhìn đầy phẫn
uất.

“Là tớ đây,” giọng Daisy trong điện thoại.

“Chào, tớ đây, có chuyện gì vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.