BÊN KIA ĐƯỜNG CÓ ĐỨA DỞ HƠI - Trang 12

đặt tên cho những cái ghế mà chúng tôi phải ngồi. Và dĩ
nhiên là thầy đã quyết xếp Juli ngồi ngay cạnh tôi.

Juli Baker là dạng đáng ghét vì nó luôn cố tỏ ra cho bạn
thấy là nó thông minh. Lúc nào nó cũng là đứa giơ tay đầu
tiên; lúc nào cũng trả lời dài dòng như cả một bài luận văn;
lúc nào cũng nộp bài sớm và lúc nào bài vở của nó cũng
được đem ra làm vũ khí chống lại cả lớp. Thầy cô lúc nào
cũng phải giơ bài tập của nó lên và nói: "Cả lớp, đây mới
đúng là những gì thầy cô mong muốn. Bài thế này mới xứng
đáng được điểm A cộng". Gộp tất tần tật những gì nó làm
vào điểm số vốn hoàn hảo, thì tôi thề là không có môn nào
mà con bé lại không dồn đến 120 phần trăm sức lực của nó
vào cả.

Nhưng sau khi thầy Mertins nhét Juli ngồi cạnh tôi, việc nó
học giỏi đủ môn xa gần ấy lại trở nên thật nhất cử lưỡng
tiện. Thấy không, không dưng mà những câu trả lời hoàn
hảo của Juli, được viết thật mạch lạc, lại cách mình có mỗi
một bước chân, chỉ cần phóng mắt sang. Bạn không thể tin
được là tôi đã dòm được bao nhiêu câu trả lời từ con bé đâu.
Tôi bắt đầu được điểm A và B ở tất cả các môn! Sướng thế
chứ!

Nhưng rồi thầy Mertins lại chuyển chỗ. Thầy có ý tưởng mới
gì mà để "thúc đẩy kinh độ và vĩ độ", và sau khi thầy khuấy
đảo cả lớp thì tôi ngồi ngay trước Juli Baker.

Bây giờ là lúc bắt đầu vụ hít ngửi. Con bé thần kinh ấy bắt
đầu nhoài người về phía trước và hít tóc tôi. Đúng là nó gí
mũi vào da đầu tôi và hít-hít-hít.

Tôi đã thử chọc cùi chỏ và đá hậu. Tôi đã thử kéo ghế xích
lên sát bàn hoặc để cặp ở giữa tôi và cái ghế. Hoàn toàn vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.