BÊN KIA ĐƯỜNG CÓ ĐỨA DỞ HƠI - Trang 171

Matt và Mike nhìn nhau rồi quay lại nhìn bố. "Cứ phải nhai
đi nhai lại như vẹt mó kiên thức cũ kỹ thì thế thôi ạ".

"Buồn cười phết nhỉ", bố vừa nói vừa nhìn quanh bàn. "Hồi
học trung học có lẽ là khoảng thời gian vui nhất trong đòi
tôi đấy".

Matt-hoặc-Milce nói: "Thật ấy ạ? Chú oi, phải nói là toàn trò
ba lăng nhăng mói đúng chứ!". Cô Baker tròng mắt nhìn
nhưng cũng chằng ngăn nối ông mãnh ấy nói tiêp. "Thì
đủng thế mà mẹ. Chính là vì cái kiêu suy nghĩ dập khuôn,
sản xuất rô-bốt hàng loạt của giáo dục còn gì. Kim kẹp, bác
bỏ, một màu - phải nói là con ngấy đên tận cổ rồi ấy chứ".

BỐ nhìn, mẹ, nhăn rửiở kiêu "Arih-đã-bảo-rồi-mà", rồi lại
quay sang nói với Matt và Mike: "Thế thì chác chẳng đại học
đại hiếc gì nữa nhỉ?"

Tròi ạ, bố bị làm sao thế không biết? Tự dưng tôi nắm chặt
lấy con dao và cái dĩa trong tay để sẵn sàng xung trận, xả
thần vì hai ông mãnh suốt ngày véo má và gọi tôi là cu này
cu kia.

Nhưng rồi tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tình lại. Cố
gắng im thin thít lặn xuống chỗ nước lặng và tĩnh hơn. Đây
đâu phải là cuộc chiền của tôi.

Mói lại, Matt và Mike có vẻ hoàn toàn chẳng xi nhê gì. "Ồ,
không", hai ông ấy đáp. "Hoàn toàn có khả năng chứ ạ".
"Chuẩh đấy, bọn cháu đã được vài trường nhận rồi, nhưng
bọn cháu định sẽ tập trung vào ầm nhạc trước đã".

"À, cả nhạc nhẽo nữa à?"

Matt và Mike nhìn nhau, rồi nhún vai và tiêp tục ăn. Nhưng
Lynetta thì lườm bố và cáu kinh: "Bốbồ ngay cái thói mìa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.