BÊN KIA ĐƯỜNG CÓ ĐỨA DỞ HƠI - Trang 172

mai ây đi!"

"Lyn, Lyn", Matt-hoặc-Milce nói. '"Không vầh đề gi mà. Mọi
người ai cũng thế cả thôi khi nghe bọn tôi nói thế. Việc đấy
đúng là kiều giòi-ứủ-chứng-tỏ-chứ-đừng-to-còi mà".

‘dÝ hay đấy", Lynetta nói, rồi bật dậy khỏi ghế và chạy vụt
ra ngoài.

Mẹ cứng đờ cả ngưòi, không biết phải làm gì với Lynetta
nhưng rồi cô Baker lên tiêng: "Hôm nay đồ ăn ngon lắm đây
Patsy à".

"Cảm ơn chị, Trina. Mọi người đêh đây đông đủ thế này,
tôi... tôi rất mừng".

Có tận ba giây im lặng rồi Lynetta đi vào và bâỉn điên loạn
các nút trên máy nghe đĩa CD cho đến. lúc khay đĩa chui
vào.

"Lyn, thế không hay đâu", Matt-hoặc-Mike nói. "Chuẩn đấy
Lyn. Cái đó không phải là lửiạc để nghe lúc ăn tôi đâu".

"Quá phê mà", Lynetta nói rồi vặn loa lên hết cõ.

Bùm, xoẹt! Bùm-bùm, xoẹt! Mấy cây nêh trên giá rung lên
bần bật; rồi tiêng ghi-ta xé toạc không khí, như thể sắp thối
phụt tát ánh lửa. Matt và Mike rửủn vào dàn loa, rồi mép
xếch tận mang tai và gọi với sang bố. "Âm thanh nổi - quá
đinh ấy chú Loski!"

Dám chác là tất cả mấy người lớn đều muốn nhảy ra tắt loa
chết đi được, nhưng Lynetta cứ đứng ì ra đấy canh và quắc
mắt trừng trộ. Khi bài hát kết thúc, Lynetta lấy cái đĩa CD
ra, tắt máy nghe, rồi cười - thực sự cười ấy - với Matt và
Mike. "Đây đúng là bài hát đỉnh của đỉnh. Tôi chi muôn nghe
đi nghe lại thôi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.