BÊN KIA ĐƯỜNG CÓ ĐỨA DỞ HƠI - Trang 186

Đương nhiên là tớ đã nhìn thấy chú Loski rất nhiều lần,
nhung thường chỉ là từ xa. Và tớ chưa bao giờ nhìn rõ đôi
mắt cua chú ấy. Chủng xanh biếc. Xanh biếc và sáng rực.
Mặc dù mắt chú Loski sâu han và hoi bị khuất dưới lông
mày và gò má, nhưng không khó gì để nhận ra Bryce có đôi
mắt của chú ấy. Tóc của chú ấy cũng đen, y như tóc Bryce,
và hàm răng của chú ấy trắng bóc và đều tăm táp.

Mặc dù ông Chet đã có lần nói Bryce giông bố lứiư tạc, tớ
vẫn chẳng bao giờ nghĩ là họ giông nhau. Nhưng bây giờ thì
đúng là thê'thật, dù ông bố trông có vẻ gì đó bảnh chọe còn
Bryce thì... à, ngay lúc này thì trông cậu ta có vẻ cáu.

Rồi từ phía bên kia bàn tớ nghe thấy tiêng gắt lên: "Bốbỏ
ngay cái thói mỉa mai ấy đi!"

Cô Loski hơi há mồm ra vì hoảng hốt, và mọi người nhìn về
phía Lynetta. "Có cái gì đâu!", chị ấy tình khô.

Trong suốt từng ây năm nhà tớ sống đối diện với nhà Loski,
tớ chỉ nói chừng mười từ với Lynetta và chị ấy nói lại còn ít
hon. Với tớ, chị ấy rất đáng sợ. Chính vì thế, tớ chắng lấy gì
làm lạ khi thấy chị ấy lườm nguýt bố, nhưng như thế tớ
cũng chẳng thấy thoải mái. Cô Loski cố gắng gượng cười
nhưng cô ấy chớp mắt liên tục, liếc quanh đầy lo lắng. Tớ
cũng nhìn mọi người và băn khoăn không biết liệu có phải
bữa ăn nào ả nhà Loski cũng căng thăng như thế này hay
không.

Đột nhiên Lynetta đứng bật dậy và lao ra ngoài, nhưng
nhanh như chớp chị ấy quay lại, cầm theo một đĩa CD. Và
khi chị ây cho đìa vào máy nghe, tớ nhận ra một trong
những bài hát của hai ông anh tớ đang vang lên trên loa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.