BÊN KIA ĐƯỜNG CÓ ĐỨA DỞ HƠI - Trang 52

Mẹ mở nắp hộp, rồi đóng lại, cười rõ tươi. "Tốt quá!", mẹ
hớn hở. "Ai mang trứng sang thế con?"

"Juli ạ. Nó nuôi ạ".

"Nuôi là sao hả con?"

"Dạ, thì là gà nhà nó đẻ ấy ạ".

"Ồ", nụ cười trên môi mẹ lịm dần khi mẹ mở lại hộp trứng.
"Thật thế à? Mẹ còn chẳng biết là con bé nuôi... gà cơ đấy".

"Mẹ có nhớ không? Mẹ với bố chả đứng cả tiếng đồng hồ
xem chúng nó nở hồi hội chợ khoa học năm ngoái còn gì".

"À, nhưng mà làm sao mà mình biết được là mấy quả trứng
này... không có... gà ở bên trong bây giờ?"

Tôi nhún vai: "Con nói rồi đấy nhé, con sẽ ăn ngũ cốc".

Cả nhà tôi đều ăn ngũ cốc nhưng ai cũng chỉ nói về trứng
thôi. Bố thì nghĩ rằng mấy quả trứng chả có vấn đề gì cả -
bố đã từng ăn trứng gà tươi nuôi ở nông trại hồi bố còn nhỏ
và bố bảo là trứng đấy ngon tuyệt cú. Nhưng mẹ thì không
thể dừng nổi ý nghĩ rằng có khi mẹ sẽ đập ra một con gà
chết không chừng, và rồi chẳng mấy chốc cuộc bàn luận lan
tới tận vai trò của gà trống - điều mà lý ra tôi và món
Cherrios* của tôi chẳng dính dáng gì.

*Cherrios: một nhãn hiệu ngũ cốc ăn sáng của hãng thực
phẩm General Mills của Mỹ, ra mắt năm 1941. Chữ "O"
trong từ Cherrios được coi là một cách chơi chữ hay vì hình
dáng miếng ngũ cốc của nhãn hiệu này trông cũng giống
chữ "O".

Cuối cùng Lynetta lên tiếng: "Giả sử nhà họ có gà trống thì
làm gì mà nhà mình lại không biết được cơ chứ? Làm gì mà
khu phố này không biết cơ chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.