BÊN KIA ĐƯỜNG CÓ ĐỨA DỞ HƠI - Trang 70

vực bếp. Và không lâu sau đó, nó được chuyển hẳn vào
nhà. Có vẻ như chẳng ai thèm một con chó trưởng thành có
tiếng sủa thật rộn ràng, bắng nhắng. Chẳng một ai ngoại
trừ bốn trên năm thành viên nhà Baker.

Rồi mẹ bắt đầu ngửi thấy mùi lạ. Một mùi bí ẩn cứ thoang
thoảng đâu đó trong nhà. Ai cũng gật đầu đồng tình là có
ngửi thấy mùi nhưng khi mẹ quả quyết là mùi tỏa ra từ
Champ thì ai cũng lắc đầu phản đối. Mẹ bắt chúng tớ tắm
rửa cho nó suốt ngày thì làm sao là mùi của nó được chứ.
Chúng tớ đứa nào đứa nấy gí mũi vào hít ngửi Champ và nó
thơm phưng phức luôn.

Cá nhân tớ thì ngờ rằng chính Matt với Mike mới là người
không tắm rửa sạch sẽ nhưng tớ thèm vào mà lại gần để
ngửi hai ông ấy. Và vì cả nhà chia thành hai phe xem ai là
thủ phạm nên mùi lạ được đặt bí danh là “Kỳ Hương”. Bữa
ăn nào cũng chỉ xoay quanh vụ “Kỳ Hương” thôi. Trong khi
hai anh tớ hứng chí vô cùng với vụ kỳ án này thì mẹ lại
chẳng thấy có gì là hay ho cả.

Rồi một ngày mẹ đã phá được án. Và có lẽ là mẹ đã đập nứt
sọ Champ luôn không chừng nếu bố không về giải cứu kịp
thời và xua nó ra ngoài sân.

Mẹ gào ầm lên. “Em đã nói với anh là nó rồi còn gì. Kỳ
Hương của cái con tè rồi biến ấy chứ của ai? Anh thấy chưa?
Anh thấy chưa? Nó vừa mới lại phun vòi rồng vào góc bàn
kia kìa!”

Bố vớ lấy cuộn giấy vệ sinh rồi chạy vội ra chỗ Champ vừa
đứng, và hỏi: “Đâu? Ở đâu nào?”

Cả ba giọt đang chảy dọc theo chân bàn. “Đó”, mẹ vừa nói
vừa run run chỉ vào đống nước. “Ở đó chứ ở đâu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.