BÊN KIA ĐƯỜNG CÓ ĐỨA DỞ HƠI - Trang 69

Hai ông anh tớ cũng khoái con chó ra trò nhưng từ cái cách
mẹ cau mày lại như bị cấu ấy, tớ đã biết ngay mẹ đang nghĩ
gì? Bỏ rơi con chó này ư? Tớ biết ngay mà. Tớ có thể thấy
rõ mồn một luôn. Nhưng mẹ nói điều đó ra nhẹ bẫng: “Nhà
mình không có chỗ cho con chó này đâu”.

“Trina à”, bố nói, “đây không phải là chuyện của nhà tôi,
của nhà anh. Đây là vấn đề thuộc về lòng trắc ẩn”.

“Anh không định nói với em là anh sẽ cho nó… làm thú nuôi
trong nhà đấy chứ?”

“Anh không định thế”.

“À, thế thì anh định thế nào?”

“Thì cho nó ăn một bữa tử tế, tắm rửa cho nó… rồi có lẽ là
đăng quảng cáo tìm nhà nhận nuôi nó”.

Mẹ nheo nheo mắt nhìn bố. “Không có cái kiểu có lẽ ở đây
đâu nhé”.

Hai ông anh tớ léo nhéo: “Nhà mình không nuôi nó ạ?”

“Đúng thế”.

“Nhưng mà mẹ ơi-iiii”, miệng hai ông ấy ngoạc ra.

“Miễn bình luận thêm gì nữa”, mẹ chốt hạ. “Nó sẽ được tắm,
được ăn và được đăng quảng cáo trên báo”.

Bố khoác vai Matt và Mike. “Thôi các con, nhất định một
ngày nào đấy nhà mình sẽ nuôi chó”.

Mặc dù lúc đó đã đi vào trong nhà nhưng mẹ vẫn nói vọng
lại: “Đợi đến khi nào hai đứa học được cách ăn ở gọn gàng
đã!”.

Đến cuối tuần thì con chó được đặt tên là Champ. Đến cuối
tuần sau thì nó được chuyển từ vườn sau nhà vào tới khu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.