BÊN KIA ĐƯỜNG CÓ ĐỨA DỞ HƠI - Trang 68

K

CHƯƠNG 3.2. NHỮNG CÔ NÀNG XINH

XẺO

ể từ khi cây tiêu huyền bị chặt, mọi thứ đối với
tớ dường như cũng theo đó mà đổ vỡ hết thảy.
Champ chết. Và rồi tớ phát hiện ra chuyện
mấy quả trứng. Champ đúng là đã già rồi nên
nó ra đi cũng là lẽ thường tình. Và mặc dù giờ
vẫn rất nhớ nó nhưng tớ thấy đối diện với việc

Champ chết còn dễ dàng hơn gấp nhiều lần khi đối diện với
sự thật về mấy quả trứng. Đến giờ tớ vẫn không thể tin nổi
chuyện đó.

Người ta thường cứ băn khoăn chuyện trứng có trước hay
gà có trước. Với nhà tớ thì trứng có trước, nhưng con chó
còn có trước cả trứng và gà. Một tối nọ hồi tớ khoảng sáu
tuổi, bố đi làm về và chở theo một con chó trưởng thành ở
thùng xe. Chắc ai đó đã đâm vào nó ở giữa ngã tư và bố đã
phải dừng lại để xem nó bị thương có nặng không. Rồi bố
nhận ra là con vật tội nghiệp ấy gầy như cái giẻ vắt vai và
không có bất cứ vật làm dấu hay tên tuổi gì. “Đói khát và
hoàn toàn mất phương hướng”, bố nói với mẹ. “Em có hình
dung nổi có người nào lại nỡ bỏ rơi một chú chó đáng yêu
như thế không cơ chứ?”

Cả nhà tớ xúm lại ở ngoài thềm và tớ đã không thể kìm nổi.
Một con chó! Một con chó nhắng nhít và quấn quýt không
rời! Giờ thì tớ biết là Champ không phải thuộc hàng đẹp mã,
nhưng khi bạn sáu tuổi thì con chó nào cũng thế - dù bẩn
thỉu, nhếch nhác thế nào – đều là một con chó đẹp lung linh
và cực đáng ôm ấp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.