BÊN KIA GIẤC MƠ MÀU HẠT DẺ - Trang 123

đốc lúc gục đầu trên ngực tôi khiến tôi hoang mang lẫn lộn giữa thực và
mơ.

“Anh không hề yêu cô ấy. Anh không nỡ ly dị vì thương con gái anh.

Nhưng có em rồi, anh phải hạ quyết tâm. Ráng chờ anh…”

Tôi chờ anh. Chờ mỗi sáng anh đến công ty thật sớm để kịp tốc váy tôi,

đè sấp xuống mặt bàn. Chờ anh ở phòng trọ mỗi chiều, để anh buông vội
cây vợt tennis lao vào tôi nhấm nháp, ngốn ngấu.

Một năm. Hai năm. Đứa con trai ra đời giống anh như tạc. Nụ cười hạnh

phúc của gia đình giám đốc chuyền tay từ nhân viên phòng này đến nhân
viên phòng khác. Tôi chết lặng trong lòng, không phải vì ánh mắt giễu cợt,
nụ cười bí hiểm của các đồng nghiệp trong công ty.

Giờ thì không còn khuôn mặt người đàn ông nào chập chờn trong chiêm

bao tôi khi đêm về. Chỉ có những khuôn mặt trắng bách, đen sì, vàng ệch,
đỏ ké…. tròn, dài… rất thật, ham hố, ngấu nghiến, chà xát khắp thân thể
nõn nà tôi. Chuyện cổ tích ngàn lẻ một đêm với đoạn kết không có hậu. Tôi
chợt thèm có được một khuôn mặt đàn ông trong những giấc mơ hiếm hoi
vì đêm còn quá ngắn. Khuôn mặt một người đàn ông không dục vọng vò xé
tận hưởng thân thể tôi, mà dịu dàng nâng niu ôm lấy trái tim tôi, tâm hồn tôi
từ lúc thơ bé đến khi trưởng thành. Tôi vẫn khát thèm được nhìn thấy khuôn
mặt người đàn ông ấy dẫu chỉ là trong những giấc mơ.

Tuyết Mai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.