Ông phải rơi từ sát mái nhà xuống. B trưởng không bằng lòng với cách
rơi giả vờ, rơi có chuẩn bị, rơi chân xuống trước ấy. Phải rơi như thật. Như
bị bắn rụng thật. Hiểu chửa. Làm lại.
"Thật quá rùng rợn. Cầu mong đừng gẫy cổ, vỡ mặt, mù mắt, gẫy tay là
được. Cố vượt qua. Ðể còn ra".
Ông M đã được ra. Ông được ra sau bốn tháng giam cứu. Ông được ra
bởi ông không có tội. Những người gây ra vụ án oan ức của ông đã bị kỉ
luật.
Người ta đã khôi phục lại cho ông tất cả. Ông lại làm giám đốc nhưng ở
một xí nghiệp tận trong Nam, để ông có thể quên được những gì vừa trải
qua. Ông cám ơn cấp trên về điều tế nhị ấy.
Cũng như mọi xí nghiệp, giờ nghỉ trưa ở đây nhiều vẻ... Uống bia. Ðánh
cờ tướng. Tiến lên. Làm vài séc bóng bàn. Chuyện gẫu...
Giám đốc mới không tham dự. Ăn trưa xong ông về phòng. Các vị chức
sắc cũng muốn kéo ông vào cuộc vui nhưng trả lời tiếng gõ cửa là sự im
lặng.
Họ bảo nhau:
- Thôi. Ðể sếp ngủ.
Chẳng một ai biết sau khi gài trái cửa, giám đốc rút ngăn kéo lấy ra một
lọ nhỏ, trong đựng 4 con kiến. Ông thả lũ kiến vào một vòng tròn bằng phấn
vẽ trên bàn. Ông bẻ bánh cho chúng ăn và lấy những các-vi-dít (Có rất
nhiều trong ngăn kéo ố của khách và của ông) chặn chúng lại. Thỉnh thoảng
ông còn đặt cả ghế lên bàn làm việc. Và khoả thân trên ghế. Ðứng thẳng.
Mắt hướng về phía xa. Tay giơ cao. Như kiểu thần Tự Do.
23.6.1993
* B: buồng xà lim. B trưởng: trưởng buồng, do ban giám đốc nhà tù chỉ
định trong số tù nhân, thường là một tay anh chị.
Bùi Ngọc Tấn