là một người đàn ông có tâm hồn và biết liều lĩnh, biết ngoại tình. Sau đó,
như cao hứng bởi cảnh trí thanh bình và tươi mát trước mắt, chàng luôn
miệng ngâm thơ.
Xe ra cửa Thuận. Trời vẫn trong sáng cho tới hai giờ rưỡi rồi đột nhiên
đổ mưa. Cơn mưa mịn màng làm trời đất trắng xoá như được phủ một lượt
tơ mỏng. Ở một đoạn đồng trống chàng dừng xe lại, sát mé ruộng. Chúng
tôi hôn nhau. Cái hôn đầu tiên chưa kịp đoán trước hay chuẩn bị dù sao
cũng đã làm tôi thất vọng chút ít. Tôi quệt nước bọt trong tay áo và chàng
có vẻ bồn chồn khi nhìn thấy cử chỉ đó. Tôi không biết, lúc ấy tôi khinh
chàng. Tôi nói: À, thì ra! Chàng tỏ vẻ không hiểu. Tuy nhiên sau đó chàng
vẫn hôn tôi hoài.
Trên đường về chúng tôi ngừng lại một quán lá, gọi bia và khô mực
nướng thay cơm trưa. Chàng nhìn mưa lướt trên mặt đường nhựa bên ngoài,
dáng đăm chiêu. Tôi bày tỏ thiện chí:
- Thú quá nhỉ!
Chàng chỉ gật đầu. Hai người vì thế không nói thêm gì với nhau cho đến
lúc xe trở về phố. Chàng không nhắc gì về ý định rủ tôi đi trốn nhưng có vẻ
muốn hẹn với tôi một lần gặp khác. Ðể cho không khí đừng căng thẳng quá,
tôi làm bộ bắt chước giọng ngâm thơ rên rỉ của chàng:
“Anh cứ hẹn nhưng anh đừng đến nhé!...”
Chàng cười lớn, gượng vui thích trước bộ tịch tôi. Chàng không biết thật
ra trong thâm tâm tôi cũng đã muốn như vậy hết sức. Tôi không muốn gặp
lại chàng.
Buổi đi chơi đầu tiên như vậy không có dấu hiệu gì tốt. Những lần sau
gặp nhau tình cảm của mỗi người có phần khả quan. Tôi tỏ ra sẵn sàng hơn,
chuẩn bị hơn trong những lúc đón nhận chàng. Trong khi đó chàng cũng có
cái vẻ chu đáo không kém. Nếu dan díu với đàn ông có vợ là tội lỗi thì đó là
một thứ tội lỗi rất quyến rũ. Tôi bị lôi cuốn lúc nào không biết. Ít lâu sau
chàng đưa tôi về nhà.
Ðó là một căn phòng thuê, thuộc phần trái của một toà nhà lớn gồm
nhiều gian cho thuê. Căn phòng dẹp lép tối thui, diện tích khoảng 2m50 x
10m50, trang trí theo chiều dọc. Chàng ít khi ở nhà nên cửa trước luôn khoá
trái, và vì vậy đi từ cửa sau sẽ nhìn thấy theo thứ tự: bàn rửa mặt, nhà vệ