BÊN KIA GIẤC MƠ MÀU HẠT DẺ - Trang 98

tế "khôn đáo để”. Còn khi nói với tất cả những người khác trong xóm
(những kẻ mà mới liếc sơ qua nửa cái tôi đã biết không có cách chi "chơi"
được rồi), cụ Tường không ngần ngại dùng cái phẩm từ "khôn bỏ mẹ”. Tôi
biết hết. Tôi đã tình cờ nghe tận tai hết chứ không cần phải nghe lại qua ông
Năm Khùng và bà Bảy đâu. Nhưng tôi đã bỏ qua. Tôi đã bỏ qua thật sự vì
tôi đã coi cụ Tường (một người đàn bà đáng tuổi mụ nội hay mụ ngoại tôi)
là một phần tử trong cái đám đông ngọ ngọe lúc nhác kia. Nhớ làm cái đ…
gì cho mệt cái thân tứ đại này. Vâng, tôi đã bằng lòng chịu chia một phần ba
trái bầu cho cụ theo kiểu ma ní đó.

"Mà này, cậu đã mua bao nhiêu? Bà Bảy đã để cho cậu b… a… o nh...

i... ê... u?"

"Thưa cụ, bả để cho người khác 5 đồng.”
Tôi chưa nói hết câu thì cụ đã nhanh mồm chận ngang:
"À, à ra thế. Bà Bảy để cho người ngoài mỗi trái bầu lớn hẳn hoi thì 5

đồng, riêng cho cậu và vì còn đang non nên chắc bà ấy lấy chừng 3 đồng,
phải không n...à...o?"

Tôi chưa biết trả lời sao thì bà Bảy bồng thằng Cu – cháu mồ côi của bà

– từ túp lều tranh bước ra nói thay:

"Tội nghiệp cụ Tường ạ! Cậu ấy đã đưa cho tôi 10 đồng. Tôi trả lại 5

đồng cho phải lẽ nhưng cậu không nhận, nói để mua quà cho thằng Cu.”

"Vậy cậu tính sao?" cụ Tường nhanh nhẩu quay sang hỏi tôi.
"Thôi cụ ạ, chia với sớt gì. Cháu ăn... không hết đâu. Cụ cứ lấy một phần

trái mà ăn.”

Tôi biết cụ già trên bảy mươi tuổi người Bắc di cư đó khoái bỏ mẹ và

sướng hết mình. Bởi tuy ở sát giàn bầu bà Bảy, cụ chưa bao giờ dám mua
bất cứ trái bầu nào chứ đừng nói đến bầu non mà ăn. Và tôi đã bằng lòng
chia theo cái kiểu quái gở đó cho cụ. Tôi cần nói lại là tôi không dại đâu,
không thiệt đâu. Tôi biết tôi sẽ nhờ ở cụ một việc mà chắc chắn cụ thấy rõ
chỉ có mình cụ mới giúp tôi được. Đó là việc nhờ cụ để một con mắt (hay
nửa con cũng được – mà thực tế chắc một phần tư là cùng) ngó nhà cửa cho
tôi trong những lúc tôi đi vắng. Tôi không có đồ đạc nhiều. Trừ một kệ
sách, tôi chỉ còn làm chủ được mấy thứ lặt vặt nhưng thật cần thiết và thân
yêu trong đời sống hàng ngày của tôi cho đến hết một đời này. Đó là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.