BÊN PHÍA NHÀ SWANN - Trang 256

nàng vẫn đeo một tấm huy hiệu vàng kỷ niệm của nhà thờ mà nàng gán cho
những thần năng vô hạn. Nàng pha cho Swann cốc trà “của anh” và hỏi:
“Chanh hay kem?” và khi ông đáp “kem”, cười bảo: “Một chút xíu thôi!” Và
khi ông khen ngon: “Anh thấy chưa, em biết là anh thích gì mà.” Thật vậy,
Swann cảm thấy trà này có một cái gì quý giá đối với ông cũng như với
chính nàng, và tình yêu rất cần tìm thấy cho nó một minh chứng, một bảo
đảm cho sự bền lâu của nó, trong những thú vui mà thiếu nó sẽ chẳng còn là
thú vui nữa, và chấm dứt khi nó chấm dứt, đến nỗi khi ông chia tay nàng vào
hồi bảy giờ để vể nhà thay đồ, trong suốt chặng đường trên xe ngựa, không
thể kìm được niềm vui mà buổi chiều này đã đem lại cho mình, ông cứ lặp
di lặp lại một mình: “Thật tuyệt vời khi có một người thân thương như thế,
đến chơi lúc nào cũng được đãi một thứ cực hiếm là trà ngon.” Một giờ sau,
ông nhận được một mẩu thư ngắn của Odette và lập tức nhận ra tự dạng của
nàng những chữ cái to nghều ngoào cố lấy dáng cứng cáp kiểu Anh để cho
có vẻ quy củ, mà có lẽ một con mắt không thấu nội tình sẽ cho là do tư duy
lộn xộn, kém học vấn, thiếu thành thật và ý chí. Swann đã để quên chiếc hộp
đựng thuốc lá ở nhà Odette. “Dù anh có bỏ quên cả trái tim anh, em cũng sẽ
không để anh lấy lại đâu.”

Lần thứ hai ông đến thăm nàng có lẽ có tầm quan trọng hơn. Trên

đường đến nhà nàng hôm ấy, như mọi lần sắp gặp nàng, ông hình dung trước
về nàng trong tâm trí; và, để thấy gương mặt nàng xinh đẹp, ông cần giới
hạn phạm vi tưởng tượng của mình ở đôi gò má hồng hồng và tươi mát, vì
phần còn lại của má nàng thường hay uể oải và vàng bợt, đôi khi còn lấm
tấm những chấm đỏ li ti; điều này làm ông buồn, nó như một bằng chứng
rằng lý tưởng là không thể đạt tới và hạnh phúc thì chỉ ở tầm trung. Ông
mang đến cho nàng một bức tranh khắc mà nàng muốn xem. Nàng hơi khó
ở; nàng tiếp ông trong chiếc áo choàng vải kếp Tàu màu hoa cà, kéo lớp vải
thêu phong phú che ngực như một chiếc măng tô. Đứng bên ông, tóc xỏa
xuống má, khẽ khuỵu một chân trong một tư thế hơi nhún nhảy để có thể cúi
về phía bức tranh mà không mỏi, nàng nghiêng đầu nhìn nó bằng cặp mắt to,
đặc biệt mệt mỏi và u ám vào những lúc nàng không hoạt động, và Swann
sững sờ thấy nàng sao mà giống Zephora, con gái cùa Jethro, trên một tranh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.