BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 118

– Thình lình Joseph tung một cú đấm hết sức bình sinh vào hàm của tên

võ sĩ, nghe một tiếng bịch.

Bị bao vây bởi đám người hò hét cổ võ hay đánh cuộc, Shannon đưa tay

lên che mắt đúng vào lúc Joseph bị đánh một cú thật nặng vào mặt. Nhưng
anh chàng giáng trả địch thủ bằng một cú đánh thẳng tay mặt, rồi một cú
khác, rồi một cú khác nữa.

– Cút đi, đồ Rital dơ bẩn! – Ông ta thét lên và huơ tay đe dọa. Bọn thanh

niên da màu liền rút lui trốn vào một con hẻm nhỏ – ba thằng Ý chết tiệt! –
Ông gầm lên và khạc nhổ xuống đất – chúng đổ bộ không khác gì sóng
biển, giành công ăn việc làm của người Ailen. Boston là thành phố của
người Ailen, và mãi mãi sẽ là thế, ta thề như vậy.

Joseph và Shannon chứng kiến cơn thịnh nộ của Kelly, như bị ám ảnh,

vừa lạ lùng vừa sợ hãi. Người này nắm giữ quyền hành nào đây? Ông ta là
một kẻ địch đáng sợ biết bao! Nếu ông ta xem cả hai là bạn, họ có thể cho
là mình tốt phước...

Gương mặt của Kelly luôn luôn thay đổi. Ông tiếp tục đi và đưa tay bắt

tay những người ông gặp trên đường, vẻ mặt hết cau có, mỉm cười khoan
dung.

– Ơ kìa, Frank! Chào các cậu...
Joseph và Shannon đi theo Kelly như lũ nhỏ đi theo tiếng sáo huyền

thoại của Hammeln.

Joseph nói vào tai Shannon:

– Ông Kelly là một "típ" người đặc biệt. Ông ta có cảm tình với tôi. Ông

gọi tôi là tên hay gây sự.

– Hừ!

*

Trong khi Mike Kelly dẫn Joseph và nàng, có cả thằng bé Dermody –

luôn vất vả mang hành lý – đến trước cửa một căn nhà tiều tụy, tường và
mái lung lay, Shannon thầm nghĩ, đây chưa phải là nơi quyết định cho hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.