BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 224

Và từ khi chàng dính dấp vào đời nàng, nàng luôn luôn gặp biết bao điều
phiền lụy và cực kỳ nguy hiểm.

Dù vậy, đưa tin cho chàng hay gia đình nàng đã đến Boston, là một điều

quá sức của chàng. Chàng mở miệng để nói ra những lời đó, song lời nói
chẳng chịu vượt khỏi bờ môi.

– Trong trường hợp này, chúng ta chẳng có chương trình nào khác hơn là

đi về hướng Tây, và tập trung số tiền để dành của chúng ta lại – Chàng nói
một cách vô tư.

– Nhưng em sẽ chỉ là gánh nặng cho anh nơi miền Tây hoang dã.
Chàng cười.

– Chuyện đó là cái chắc.
Nàng tách mình ra khỏi chàng, và dò xem nét mặt chàng qua dòng nước

mắt.

– Sao anh có thể tỏ ra độc ác với em như thế, trong khi em đang khóc

trong tay anh?

Chàng vuốt ve mái tóc nàng, và mỉm cười với nàng một cách yêu

thương.

– Bây giờ thì chúng ta lại nằm đường, Shannon à! Có thể nói, chúng ta

sinh ra là để sống bên nhau... thế thì, chúng ta hãy chịu đựng nhau.

– Em sợ, số tiền em đóng góp vào không được bao nhiêu! – Nàng nói mà

mắt nhìn xuống đất.

– Không sao... ở vào địa vị em, anh chẳng có gì xấu hổ đâu, chàng vừa

nói vừa ôm siết lấy nàng vào lòng – Mười tám đô la, một sốs tiền khá đấy
chứ!

Nàng lại tách mình ra.
– Joseph! Anh đóng vai gián điệp đấy!

– Chớ còn em, em không lục lọi trong đống đồ đạc của anh chắc?
Nàng do dự, rồi nhoẻn miệng cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.