BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 240

Shannon lại bắt đầu ho, và Joseph thì co quắp người lại. Ông già lạ mặt,

móc trong bọc áo quần ra một cái chăn đã bị sâu cắn lủng nhiều lỗ, đưa cho
Josep và bảo:

– Anh hãy cầm và đắp cho cô ấy.

Josep lòng đầy biết ơn, đôi mắt rưng rưng ngấn lệ.
– Cám ơn bác, xin Chúa ban ơn lành cho bác. Ước gì bác luôn có một áo

sơ mi sạch, lương tâm trong trắng và có một đồng xu trong túi.

Ông già mỉm cười, để lộ hai hàm đã rụng hết răng.

– Giờ này, tôi rất sung sướng có được cả ba.
Ông ta quay gót, trở lại bếp lửa của mình.
Josep mượn hộp quẹt và đánh một que diêm, giữ gìn ngọn lửa vô cùng

cẩn thận, che bằng hai bàn tay và cả thân mình. Chàng châm ngọn lửa và
nó bén củi cháy bùng lên. Đoạn chàng nhìn Shannon.

– Em xem, anh mang cái gì đến cho em đây! Chàng hân hoan nói và trao

cái chăn cho nàng. Ông già tử tế đàng kia biếu em đấy. Chúng ta mà từ
chối, thì ông sẽ nổi giận. Em cầm đi!

Chàng tới bên nàng, bó nàng trong tấm chăn và kéo nàng tới gần ngọn

lửa. Khi đã đặt nàng nằm yên rồi, chàng nhét những mép chăn quanh người
nàng, giữ cho nàng được ấm hơn.

– Đấy, chàng ẵm nàng lên và nói – có khá hơn không?

Shannon ngóc đầu lên và rúc sát vào chàng. Cử chỉ ấy làm cho chàng

vững tâm. Có thể nàng sắp khỏi bệnh, cuối cùng là thế.

Nhờ ảnh hưởng tốt bởi sức nóng của ngọn lửa và cái chăn, Shannon có

vẻ khá hơn. Nàng quan sát đám người lúc nhúc xung quanh. Một bà mẹ đi
qua, trên tay bồng một em bé. Cả mẹ lẫn con áo quần không đủ che thân.
Mặt đứa bé tái mét, còn bà mẹ trẻ thì chà xát hai tay và ống chân để giúp
cho máu huyết lưu thông.

Joseph nhìn hai mẹ con người đàn bà mà lòng đầy thương cảm. Chàng

định cho họ cái áo choàng của chàng, trong lúc đó Shannon lại cởi cái chăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.