BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 241

ra khỏi vai và đưa cho người mẹ.

– Em làm gì vậy, Shannon? Joseph hỏi – Em đang bệnh nặng như thế,

chính em cũng cần phải ấm.

Shannon nhún vai.
– Họ cần nó hơn em – Nàng nói không có vẻ gì là miễn cưỡng.
Joseph nhìn nàng, lòng chàng đầy cảm phục. Có thể nàng không hư hỏng

và ích kỷ như chàng đã tưởng.

Nàng ngước mắt lên và bắt gặp chàng đang chăm chú nhìn mình.
– Có gì vậy, anh? – Nàng hỏi, giọng rắn rỏi. Joseph mỉm cười.
– Không có gì. Không có gì cả.

Bỗng có tiếng còi tu huýt nổi lên, cùng với tiếng la, tiếng chửi thề và

tiếng tru tréo của đàn bà. Cảnh sát! Chúng săn đuổi họ một lần nữa.

Bọn cảnh sát người Ailen lòng lạnh như băng, phá hủy trạm dừng chân

của họ, xô ngã đạp đổ những mái lều tạm bợ, đã tung mấy nhóm lửa, bộ dùi
cui lên đầu một số người.

Chúng la ó:

– Nào, trỗi dậy đi! Bọn chúng mày không được phép ở chỗ này, bọn chấy

rận!

Joseph kéo Shannon đứng lên. Chàng cởi áo măng tô của mình choàng

lên vai nàng.

– Đi em – Chàng nói một cách dịu dàng. Xem ra chúng ta cũng chẳng

tìm được nơi trú ẩn ở nơi này. Phải... cha của anh đã có lý – Không thể nào
có chỗ nghỉ ngơi cho một con người mệt mỏi.

Một tên cảnh sát hét vào mặt hai người:
– Cút đi!
– Thế thì, ông bảo chúng tôi đi đâu đây? – Josep chống đối, chàng đã

kiệt sức, không còn đủ sức để chế giễu hay nổi khùng.

– Dễ thôi anh chàng – Tên cảnh sát cười khẩy – Đi với quỷ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.