BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 238

– Không, Shannon! – Chàng phản đối – Em đâu biết làm công chuyện

này. Em là một quý bà, mà các quý bà thì không có đào đất!

Xẻng của Shannon dính cứng trong bùn, và nàng lôi cái xẻng của mình

lên, bất kể hay hay dở.

– Ủa? – Nàng gượng lại, nghiến răng để khỏi run lên vì quá sức – Này

anh xem đây!

Joseph nước mắt long lanh, nhìn nàng đang dính trong bùn. Những giọt

nước mắt thú lỗi. Từ lúc cuộc đời của họ chập vào nhau, chàng chỉ mang
đến cho nàng sự phiền nhiễu. Nhưng cặp mắt xanh của chàng cũng đủ biểu
lộ sự thán phục. Vì vậy, dù chân ngập dưới bùn lỏng, xén đất như một nhân
công không chuyên, chưa bao giờ chàng thấy nàng thanh cao tuyệt vời như
thế.

*

Gần bến cảng, có một số người rủi bị mùa đông ập xuống, không có mái

che trên đầu, thu mình núp dưới dạ cầu, ngồi quanh những đốm lửa may có
được, để sưởi ấm. Joseph và Shannon gặp được nơi trú ẩn giữa những con
người lạc lõng này, họ chấp nhận cô cậu với lòng tử tế đáng ngạc nhiên. Họ
biếu cho hai người một ít quần áo cũ, một bát cháo – thứ cháo lỏng, nhưng
vẫn là cháo – và một vài cành củi nhỏ để đốt lò sưởi.

Joseph để những mảnh gỗ nhỏ trên gối để đập vụn ra. Shannon thật đáng

thương, đang run rẩy bên chàng, chàng cũng chưa hề thấy màu da nàng
xám xịt như thế này. Kể từ khi quen biết nhau đến giờ, bây giờ là lần đầu
tiên chàng thấy nàng chẳng nói tiếng nào. Chàng thấy thói quen nói ba hoa
không ngớt cùa nàng đã chấm dứt.

– Ngọn lửa sắp cháy lên rồi, em ạ. Rồi em sẽ được sưởi ấm, tùy thích.

Nàng lắc đầu nhè nhẹ và vẫn làm thinh. Rồi nàng bắt đầu ho, cơn ho

từng đợt như xé phổi, như muốn bẻ đôi nàng thành hai mảnh. Bệnh ho của
nàng mới khởi phát từ sáng hôm qua, và xem ra càng lúc càng trầm trọng.
Joseph chẳng lạ gì, vì nàng đã đào đất dưới mưa vào lúc xế trưa. Chàng tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.