BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 237

ghi tên, thì tiền đâu để trả cho anh?

– Nhưng tôi làm giỏi bằng bốn lần mười người này. Chờ coi xem tôi nói

có đúng không.

Người đốc công nhún vai.
– Thì anh phải thưa với ông chủ tôi. Tôi chẳng làm gì được đâu.
Joseph hạ giọng và lén nhìn các người chung quanh.

– Tôi làm việc bằng mười người... nhưng chỉ xin nhận nửa tiền công

thôi.

Người đốc công suy nghĩ về lời đề nghị. Rồi ông ta cũng lén nhìn mọi

người chung quanh xem có ai nghe hai người nói không. Các công nhân
dường như đang bị nhấn chìm trong cơn giá lạnh và ẩm ướt.

– Thế thì, thỏa thuận như vậy đi! – Ông ta vừa nói vừa bỏ đi.

Joseph lại bắt đầu làm việc và Shannon nấp mình nơi cánh cửa cổng

quan sát chàng. Chưa bao giờ nàng thấy ai lao lực đến như vậy. Chàng cầm
xẻng ấn xuống và cất lên những xẻng nặng có cả bùn lẫn đá, lượm bớt
những cục đá quá lớn. Joseph lao động tận lực để có bữa cơm tối cho hai
người. Nói đúng hơn, chàng làm tận lực để nàng có bữa tối mà ăn.

Chàng không sợ gì nàng cả. Chàng đã thanh toán từ lâu tiền tàu qua biển

cả. Chàng chịu khó vì chàng là bạn thân của nàng, và chàng lo liệu mọi sự
cho nàng.

Được ấm được khô ở cửa cổng, Shannon cảm thấy thương chàng quá,

không nỡ để chàng vất vả một mình.

Với một vẻ cương quyết, nàng rời khỏi nơi trú ẩn và bước nhanh đến bên

cái hố... Cầm một cái xẻng, nàng nhảy xuống bên chàng.

– Shannon – Chàng la lên khi thấy nàng – Em trở chứng gì vậy? Em sắp

làm ướt chân em rồi kìa!

Nàng nhìn bùn ướt nhỏ giọt xuống bắp chân.

– Muộn quá rồi!
Nàng lại cười và bắt đầu đào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.