BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 292

– Em đừng để mình bị hư hỏng, Shannon! – Stephen cảnh cáo. – Tương

lai của em là sống với anh.

Rồi có cuộc thay đổi bạn nhảy Joseph lại kéo Shannon ra khỏi vòng tay

Stephen.

– Cô có muốn lấy tên khờ khạo ấy làm chồng không? Joseph hỏi. – Cô

đã trốn khỏi Ailen với tôi cơ mà!

Lại một loạt người cùng ra nhảy, Shannon nhảy với bố nàng, với Danty,

rồi với một người đàn ông xấu như ma. Nàng la lên khi ông ta thè lưỡi qua
hàm răng sứt mẻ và có vẻ lả lơi.

Một lát sau, nàng lại rơi vào cánh tay của Stephen. Đã bao lần xoay tròn,

khiến Shannon chóng mặt.

– Tôi đã ra rời rồi! – Nàng hét lên và đứng im tại chỗ.
Tiếng kêu hoảng loạn của nàng đã làm cuộc khiêu vũ ngừng hẳn. Các

nhạc sĩ ngừng chơi, tất cả mọi con mắt đều hướng nhìn về nàng. Quá xúc
động nước mắt nàng tuôn trào.

Stephen ôm lấy hai vai nàng, lườm Joseph như muốn ăn tươi nuốt sống.

– Em xem thử, nó đã làm gì em?
– Tao hả? Chắc chắn là không rồi! – Joseph phản đối.
– Mày là một thằng nhà quê. Cô ấy chẳng thương yêu gì mày đâu. Cô ấy

yêu tao. Tao có học thức, tao có đầy đủ tư cách và có thể khoe với thiên hạ
rằng, tao là một thiện xa có hạng. Mày thử kể cho tao xem, mày giỏi cái gì
nào?

Lòng tự ái của Joseph bị tổn thương, anh ưỡn ngực đẩy Stephen ra:
– Đã một thời, chính tao đã làm nên lịch sử thành phố Boston. Tao là một

đấu sĩ quyền Anh bất bại. Nhiều người sang trọng đã khâm phục tao!

Stephen cau mày khinh bỉ:

– Đấm đá là môn thể thao ngoại đạo!
– Nó đáng quí hơn là môn bắn súng của mày. Cả hai đều nổi khùng,

xông vào nhau đấm đá, ngã quay xuống đất, vùng vẫy trong bụi bặm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.