BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 57

của Chase, rồi so với tính khí ngoan cường của con gái ông, chỉ bấy giờ
ông mới thấy ông không thể có chút cảm tình nào với hắn.

Ông lên tiếng khi Stephen dừng ngựa lại cách ông hai bước:

– Chào Stephen!
Stephen vung tay một cách màu mè cho hai gã hầu cận chạy ngựa theo

sau dừng lại.

– Thưa ngài Christie, chúng tôi đến để nhận tên tù của ngài – Christie nói

cũng với một vẻ rất quân cách.

– Cần gì phải vội! – Ông Danil phản đối khi bắt gặp sự nôn nóng trong

giọng nói của chàng rể tương lai. Thấy hắn ngồi trên lưng ngựa, phục sức
toàn một màu đen tang tóc, ông liên tưởng đến một con kên kên khổng lồ.
Ông nói – Cái thằng quỷ tội nghiệp ấy đang ở trên lầu, thập tử nhất sanh.

– Rất tốt, thưa ngài – Hắn nói. Hắn nhướng mày quan sát ông Daniel

cũng như nhánh cây ông đang cầm trong tay, và tiếp – Thưa ngài, ngài làm
gì ở giữa các khóm cây này vậy?

Một ánh ranh mãnh lóe lên trong mắt của ông Daniel, ông thọc tay vào

hàng rào cây rậm rạp, lôi ra một chai rượu uýt-ki, loại rượu lậu, đưa cho
Chase và nói:

– Đi theo tôi. Còn có rượu Gin và rượu bia ở trên kia nữa.
Stephen hất hàm ra vẻ khinh khi:
– Thưa ngài, tôi không dùng rượu khi đang thi hành phận sự.

Daniel nhìn theo Chase đang quày ngựa ở góc tòa lâu đài và thở dài một

lần nữa. Tiếng thở dài lần này não nuột như ai xé nát tâm can. Tên này
đúng là một tên hãm tài không nghi ngờ gì nữa. Làm thế nào để dịu bớt
lòng dạ thằng này đây? Và những cố gắng của ông trong việc này có mang
lại kết quả gì không?

*

Trong phòng của Shannon, Joseph cựa mình và mở mắt. Trước tiên,

chàng không biết mình đang ở đâu, và cái gì đã xảy đến cho mình. Tiếp đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.