BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 63

– Quyết định số phận của hắn là việc của chính quyền. Không phải việc

của em.

Shannon ép môi sát bên tai Stephen, vị hôn phu của mình, nói:

– Stephen, thế thì việc của em là cái gì nào? Em cảm thấy như em dính

bẫy trong tòa nhà cũ kỹ và ngột ngạt này. Anh xem tóc em đây! Chúng bị
hắn kéo giãn ra, em chỉ nheo mắt thôi cũng thấy đau! Anh thấy không?

Cô chứng minh cho vị hôn phu, và anh ta khe khẽ cười.
Bà Nora gằn giọng mắng con:

– Shannon!
Nàng giật mình:
– Thưa mẹ, có con đây. Mẹ muốn gì ạ?

– Các bà và chính mẹ thích nghe con chơi một bản dương cầm.
– Không.
Các bà choáng váng, quay đầu lại như một lũ chim đà điểu.

Bà Nora nhướng lên một chân mày.
– Vậy thì mẹ xin lỗi con?
– Con không có hứng chơi đàn.

Nét mặt bà Nora báo hiệu môt cơn bão đang thành hình ở phía chân trời.

Stephen luôn luôn nịnh đầm, vội vàng lên tiếng:

– Này em yêu, chơi một bài nào đó đi. Một bài gì vui vui, gây phấn khởi.
Shannon có cảm giác bị phản bội, nàng miễn cưỡng đứng lên bước tới

cây đàn, diễn tấu một bản nhạc buồn, tình cờ đến trong trí nàng. Nàng diễn
tấu theo tâm trạng của mình. Nàng dám cho chơi bản nhạc tang lễ này trong
đám cưới của nàng lắm. Trong phút giây hiện tại, nó rất thích hợp với tâm
trạng của nàng.

*

Điệu nhạc gì mà thê lương buồn bực thế, Joseph nghĩ đang khi từng nốt

nhạc tiếp tục rót vào phòng nơi chàng bị giam giữ. Trong các lễ mai táng và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.