BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 85

Shannon reo lên vẻ hớn hở:
– Ồ, ông là người Mỹ?

– Tôi gốc người Ailen. Tôi trở về quê hương có công chuyện. Bây giờ tôi

trở lại Hoa Kỳ.

Shannon mừng đến chảy nước mắt.
– Thưa ngài Mc Guire, tôi rất hân hạnh được đi dạo với ngài một lát.

Nàng trao cánh tay cho người mới quen, và bước xa dần dưới con mắt

giận dữ của Joseph.

Trước hết, nàng yêu cầu ta che chở để nàng khỏi bị quấy rầy trên tàu,

chàng suy nghĩ. Bây giờ nàng lại đi dạo chơi với một người trong bọn họ,
đeo trên cánh tay hắn ta như sợ hắn bỏ chạy. Được rồi! Nàng yêu cầu ta che
chở cho nàng, nàng sẽ được che chở tức khắc.

Joseph hối hả theo chân họ, và bước đi chỉ sau họ một bước. Shannon

bực mình, thử đẩy anh ta đi bằng cái chóp dù. Tua dù bay tạt vào mặt
Joseph, làm cho chàng càng tức giận. Con bé ba hoa này chơi không được!

Shannon nói với ông Mc Guire, giọng làm duyên, khiến Joseph càng bực

bội hơn mấy ngày đầu đi tàu. Nàng nói:

– Nước Mỹ là một đất nước vô cùng tân tiến, phải không thưa ông.
– Tân tiến hơn bất kỳ nước nào khác – Ông Mc Guire vừa nói vừa bực

tức quay nhìn Joseph, mà cái mũi của anh này gần như gác lên cổ áo thanh
lịch của ông ta – Ở đó, sự văn minh, kỹ nghệ – tất cả như một bài ca hy
vọng và thịnh vượng.

Joseph gạt cái dù qua một bên, hỏi:
– Còn đất đai?
– Xin lỗi, anh muốn nói gì?

– Cô đây yên trí trong đầu là ở đó đất người ta cho không.
– Đúng như vậy. Ở tiểu bang Oklahoma. Phía Tây bắt đầu cho đất.
Shannon nhìn Joseph một cách tự phụ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.