BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 87

Joseph vẩy vẩy cái cà vạt trước mặt họ giống như một con rắn. Cả hai vội
bước nhanh hơn.

Con bé tóc hung khốn nạn! Tổ tiên nó đã tròng dây vào cổ tổ tiên Joseph

bao nhiêu thế kỷ nay. Xin Thượng đế lên án họ, nếu họ để cho cô ta xiết cổ
người khách lạ.

Shannon ngó theo Joseph. Nàng nghĩ, đàn ông đôi khi tỏ ra không thành

thật. Joseph có cái môi dưới trề ra như vậy, là người có tính hay quạu cọ.
Nàng để ý đến ông Mc Guire, vì nàng nghĩ rằng rồi mai đây ông ta sẽ có
ích cho nàng rất nhiều. Ông ta là một người dễ mến, và biết rõ nước Mỹ rất
nhiều.

– Thưa ngài Mc Guire, tôi có nhiều bạc... nhưng đã được đúc thành

những cái thìa nhỏ.

– Những cái thìa nhỏ sao?

– Vâng, những cái thìa bằng bạc ròng. Tôi sẽ bán nó đi khi đến Boston.
Ông Mc Guire gật đầu tán thành.
– Tôi sẽ giới thiệu cho cô một vài tiệm buôn, họ làm ăn đứng đắn.

– Tôi hết lòng biết ơn ông, thưa ông.
– Tôi cũng sung sướng được giúp đỡ cô.
Ông Mc Guire cúi chào lễ phép. Shannon lại nghĩ: thật là một con người

lịch sự. Không thể nào so sánh ông ta với cái tên lưu manh mà nàng đã lôi
lên tàu được. Nghĩ đến Joseph nàng liền nảy ra ý kiến rằng không nên để
cho anh ta sống quá tự do. Nếu không, lỡ anh ta làm điều gì xằng bậy thì
sao.

– Thưa ngài Mc Guire, nàng dịu dàng đặt tay lên cánh tay ông ta và nói –

Cuộc chuyện trò giữa chúng ta rất lý thú và bổ ích, nhưng xin phép ông, tôi
cần trở lại bàn.

Ông Mc Guire cất mũ chào, và nói:
– Tôi cũng rất cám ơn cô đã cho tôi được nói chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.