BÊN VỈA HÈ - Trang 15

xuống bên cạnh :
_ Mầy hết đau chưa Rớt ?
_ Gần hết rồi !
Mi đưa gói giấy ra trước mặt Rớt :
_ Hồi sáng đi chợ với mấy chị bếp, tao lén mua để dành cho mầy mấy trái
“xí muội”.
Nhìn gương mặt lo lắng của Mi, Rớt muốn khóc ! Cái gì cũng có thể làm
cho Rớt khóc được. Con Mi biết Rớt thích mấy trái mằn mặn chua chua
nầy, nên lén mua cho nó. Rớt cảm động :
_ Cảm ơn mầy.
_ Ăn đi Rớt, tao nghe mấy chị bếp nói, đau ăn trái nầy vô sạch miệng lắm !
_ Thôi tao với mầy ăn chung đi !
Rớt mở ra chia chung hai đứa ăn. Trái “ xí muội ” làm cho miệng Rớt đỡ
đắng. Nó ngồi dậy dựa lưng vào thành giường. Mi thấy vậy nói :
_ Mầy nằm yên cho khoẻ, ngồi dậy làm chi.
_ Tao thấy đỡ ghê !
Mi buồn buồn :
_ Tao ghét bà giám thị phạt mầy quá ! Không hiểu sao bả ghét mầy quá vậy
nhỉ?
Rớt cười méo xệch:
_ Tại da tao đen thui như cục than mầy không thấy sao ?
Mi an ủi Rớt:
_ Không phải như vậy đâu !
_ Chứ tại lý do gì hở Mi ? Mầy thấy tao đâu có phá phách, không biết vâng
lời đâu ?...
_ Thôi đừng nghĩ đến chuyện đó nữa mầy.
Hai đứa ngồi im một lúc. Rớt bỗng nghĩ Mi thường ra chợ, chắc phải biết
nhiều cái bên ngoài hay lắm. Rớt muốn hỏi cho biết đôi chút:
_ Ở ngoài chợ chắc vui lắm hả?
Mi hí hửng:
_ Khi nào lành bệnh mầy lên xin bà hội trưởng cho đi chợ chung với tao
cho vui. Ở ngoài đó vui lắm, người ta lui tới nườm nượp. Người buôn cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.