BÊN VỈA HÈ - Trang 35

Đợi mãi đến lúc nắng lên, hai đứa mới vào được trong biệt thự gặp ông
chủ. Ông Hoàng-Long nhìn hai đứa nó, ông không nói gì, nhưng gương
mặt của ông làm Rớt thấy ngán ngán làm sao. Mái tóc bạc lấm tấm và chiếc
kính gọng vàng trên sóng mũi càng tăng thêm cái oai nơi ông.
Vừa thấy ông ta, Nô đã nói việc con Rớt xin làm. Nô khôn lanh, nó tạo trên
khuôn mặt thật buồn. Phịa ra một vài chuyện thật cảm động về hai anh em
nó. Không còn một người thân thích, Nô phải bán báo nuôi em, nhưng hai
đứa sống không đủ. Bây giờ ông chủ nhận Rớt vào làm mỗi tháng bao
nhiêu tùy ý lòng tốt của ông chủ.
Không hiểu ông chủ có phải cảm động vì những lời nói của Nô không mà
ông bằng lòng ngay. Nhìn Rớt đứng nín khe, nhìn xuống nền gạch bông,
giọng ông thật ôn tồn :
_ Chút nữa chị bếp về, chị ấy sẽ chỉ cho cháu việc làm. Và khi nào cô Hai,
cô Ba có sai biểu gì thì rángg giúp chút đỉnh, còn bằng không cháu cứ việc
chơi.
Rớt lí nhí trong miệng “dạ”, nó nghĩ thầm trong bụng : Ông chủ coi có vẻ
nghiêm khắc vậy chứ không khó một tí nào hết.
Gọi Rớt cám ơn Ông chủ, Nô cùng bước ra ngoài, nó vui sướng nói :
_ Thôi mầy ở đây làm nghe Rớt ! Tao về.
Nô bước đi, Rớt đứng lên thềm nhà nhìn theo chiếc bóng nhỏ của nó lầm
lũi sau cửa sắt. Rớt thấy buồn ! Nó bước vô bên trong đợi chị bếp về.

***

Công việc của Rớt không lấy gì làm nặng nhọc. Buổi sáng Rớt đến thật
sớm dọn dẹp phòng khách của ông chủ và phòng học của hai đứa con cưng
ông ta. Xong xuôi lấy cây chổi lau nhà, nhúng nước lau đi lau lại sạch sẽ.
Còn mấy phòng khác miễn quét sạch thì thôi, khi nào dơ quá mới lau. Đôi
khi cả tuần mới làm một lần.
Xong xuôi nó chơi quanh quẩn đâu đó đợi mấy người nhà sai vặt. Công
việc nầy thật mệt nhọc, nhất là chị bếp cứ réo đến Rớt hoài. Có vài việc Rớt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.