BÊN VỈA HÈ - Trang 46

Một ngày chúa nhật nào đó, nó sẽ dẫn con Rớt đi xem ciné để cho con Rớt
được thấy nàng công chúa bị đày mà con nhỏ thường thắc mắc hỏi nó.
Từ xa Nô thấy con Rớt đi ra. Bao nhiêu mệt mỏi nãy giờ ngồi đợi đều tan
biến đâu hết. Mọi hôm ra về, gương mặt con nhỏ vui lắm. Hôm nay không
như thế, gương mặt buồn buồn, như có chuyện gì xảy ra cho nó.
Rớt vừa đến, Nô vồn vã :
_ Hôm nay chắc mầy phải làm nhiều chuyện lắm hả ?
_ Cũng như thường ngày thôi !
Câu nói của Rớt yếu xìu. Thằng Nô nghĩ chắc con nhỏ bị mấy người làm ở
trong đó không ưa nên mắng mỏ gì đó. Nghĩ như thế, nó hỏi :
_ Chứ bộ người ta chọc phá mầy hả ?
Rớt nghĩ đến cô Oanh và Thuý gây lộn với nhau vì nó. Rớt lo sợ sẽ không
làm đây được lâu, dù trong nhà hầu như ai cũng tốt với nó. Ông Hoàng-
Long, cô Oanh, chỉ trừ mỗi mình Thuý.
Rớt kể cho Nô nghe câu chuyện khi trưa, nó nói :
_ Tao sợ không làm đây được lâu !
Nô đá một hòn đá trên đường. Nó bỗng thấy ghét những người có tiền. Ỷ
có tiền muốn sai ai thì sai, muốn mắng mỏ ai thì mắng mỏ. Nhưng những
đứa như nó, như con Rớt chỉ biết cắn răng mà chịu, chớ nào dám nói một
điều gì. Kể cho nhau nghe để bớt buồn mà những người khác không bao
giờ thèm biết đến.
Nô nói giọng bực tức:
_ Nếu không làm đây được, tao sẽ kiếm cho mầy một làm khác ! Muốn làm
thời làm, muốn nghỉ thời nghỉ, chả ai dám rầy la mắng mỏ một cái gì hết.
Nhưng cuối tháng lãnh tiền, mầy phải dành dụm một chút đừng lo ăn uống,
tao bán báo cũng vừa đủ cho hai đứa sống.
_ Việc gì vậy ?
_ Bán vé số.
Nghe thằng Nô nói , Rớt tưởng tượng bán vé số cũng như thằng Nô bán
báo vậy. Khi nào dư giả, nó không thèm đi làm, ở nhà chơi. Hôm nào muốn
kiếm thêm, thì bán sáng, bán tối. Nghĩ cũng sướng, không một ai rầy la nó
hết. Và số tiền kiếm được cũng do làm biếng hoặc làm siêng mà thôi. Rớt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.