BÊN VỈA HÈ - Trang 53

Không như bây giờ mầy nghĩ đâu.
Câu nói của Rớt làm cho Nô đau nhói. Nếu khi nãy con nhỏ biết má nó
đang đi với một người ngoại quốc cao lớn, vui vẻ, không một chút ngó
ngàng gì đến nó. Gặp lại má bao nhiêu nhớ thương lâu nay làm cho nó chết
khựng, chỉ đứng xa mà nhìn thôi, không dám chạy lại mừng rỡ như ngày
trước để được má nó xoa đầu hay ôm trong cánh tay mềm dịu, nghe lời nói
vỗ về ngọt ngào như trái nho nó cắn đầu lưỡi.
Nô nhìn ra xa, nỗi buồn đang ở trong tâm hồn nhỏ của nó như khoảng đêm
đang chạy dài trên những ngôi nhà lụp xụp sâu hút trong hẻm. Nô gặp má
như một giấc mơ trên vỉa hè giá băng, bàng hoàng ngồi đây chỉ nghe gạch
đá toát hơi lạnh. Má nó đã biến mất. Giọng nói của Nô buồn hơn bao giờ
hết :
_ Hồi nãy tao gặp má tao đó Rớt.
Rớt lộ nét vui mừng trên khuôn mặt:
_ Bả có nói gì mầy hôn ?
Tiếng thằng Nô sâu hút :
_ Tao chỉ đứng nhìn thôi !
_ Sao mầy không chạy đến bên má mầy ? Mầy hết thương má mầy rồi sao ?
_ Nhớ lắm ! Nhưng má tao đang đi với người khác, từ trên một chiếc xe hơi
bóng lộn bước xuống. Má tao đẹp hơn ngày trước nhiều lắm. Quần áo vàng
vòng sang trọng. Tự dưng chân tao buớc đến không muốn nổi, như có ai
giữ chặt xuống đất.
Rớt hiểu thằng Nô muốn nói gì ! Thương nhớ bao lâu nay, khi gặp lại chỉ
đứng nhìn cho nước mắt tuôn xuống. Nô như thế đó. Còn Rớt ?
Má nó đang làm gì ? Má nó có sang trọng như má thằng Nô không ?
Hồi còn ở trong cô nhi viện, Rớt nghe mấy cô giáo nói má nó bán bar, lấy
Mỹ. Chắc hẳn là má nó phải nhiều tiền lắm ! Như thế sao nó có thể gặp má
nó được. Rớt buồn bã đứng lên đi vào chỗ bán phở bác Hai. Nô vẫn còn
ngồi dựa lưng vào cột đèn, không buồn đứng lên khi ngoài trời những giọt
mưa lâm râm bắt đầu rơi phớt lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.