BẾN XE - Trang 83

cường nhất. Nó có thể bao dung mọi nỗi đau khổ và bất hạnh của con
người."

Liễu Địch đã hoàn toàn hóa đá. Từ trước đến nay thầy Chương hết sức

kiệm lời, vậy mà bây giờ thầy tâm sự nhiều như vậy. Có thể thấy, đã từ rất
lâu, thầy không nhắc đến ký ức đã phủ bụi mờ với người khác.

"Đến bây giờ tôi vẫn nhớ rõ mọi thứ ở biển." Thầy Chương nói tiếp:

"Tôi vẫn nhớ những mỏm đá lởm chởm, đủ hình thù sinh động, đâu đâu
cũng có dấu vết của ngọn sóng đánh vào...Còn bãi cát bên bờ biển, cát vừa
mịn vừa trắng, thường lấp lánh dưới ánh mặt trời, giống như vô số vì sao vỡ
vụn trong cát. Trên bãi cát còn có nhiều vỏ sò, tuy không hoàn chỉnh nhưng
được sóng biển gột rửa sạch sẽ. Vỏ sò thiên hình vạn trạng, đủ loại màu sắc,
trắng như tuyết, đỏ như máu, tím như vầng mây cuối cùng ở trên không
trung trước khi trời tối..."

Liễu Địch reo lên: "Đẹp quá, em cũng muốn đi xem."

"Biển có rất nhiều thứ đáng chiêm ngưỡng và khám phá." Thầy Chương

hơi thất thần: "Mặt trời mọc trên biển là thời khắc ly kỳ nhất. Vô số tia sáng
vàng tỏa ra từ chân trời tối đen. Tiếp theo là mặt trời đỏ rực như quả cầu lửa
nhô ra khỏi vầng mây xán lạn, từ từ bay lên cao, lên cao mãi...cho đến khi
em không thể nhìn thẳng vào nó. Còn mặt biển từ mờ mờ chuyển thành
màu đỏ, rồi từ màu đỏ chuyển thành những cơn sóng trắng xóa. Quá trình
thay đổi này rất kỳ diệu, đến mức em ngừng hô hấp. Ngoài ra, đến khi trời
tối, mặt biển một màu đen nhưng tinh tú lấp lánh trên bầu trời dệt thành bức
tranh mộng ảo."

Liễu Địch nín thở lắng nghe, sau đó cô không thể đè nén tâm trạng xúc

động: "Em muốn ngắm biển, muốn ngắm biển ngay lập tức!"

"Tôi cũng vậy...tôi rất muốn, muốn ngắm biển một lần." Ngữ điệu của

thầy Chương đột nhiên trở nên lạ thường, đôi lông mày của thầy nhíu chặt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.