BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 100

Kitty đã nhét khăn giấy vào tay tôi rồi bỏ di, cúi xuống nhìn kỹ, trên gói
khăn giấy in câu quảng cáo “Gian hàng chủ đề Helio Kitty mới khai trương,
ưu đãi toàn bộ các mặt hàng”.

Tôi thần người, thì ra là quảng cáo khăn giấy...

Bị bọn trẻ con quay cho một trận như thế, tôi chẳng còn tâm trí đâu

mà mua sắm nữa, vẫy lấy một cái taxi đi thẳng về nhà.

Vừa bước vào tiền sảnh đã ngửi thấy mùi thơm nức mũi, quen thuộc

mà ấm cúng.

Tôi chậm rãi lần theo mùi thơm, bước vào phòng bếp. “Cô Tinh

Thần, sao cô không gọi tôi đi đón?” Chú Đức quay đầu lại, miệng nhai nhóp
nhép gì đó.

“Không cần đâu chú, khắp thành phố đều có tài xế của cháu mà!”

Tôi nhe nhởn sán lại hít hà, “Chú Đức, chú ăn gì mà thơm thế?”

“Đang gói sủi cảo đây, cô vẫn chưa ăn tối phải không? Để tôi làm

cho cô một đĩa ú ụ...” Khuôn mặt chằng chịt những nếp nhăn của chú Đức
tức thì rạng rỡ hẳn lên.

Sủi cảo nóng hổi bốc khói trắng mù mịt, rưới dầu ớt đỏ au lên, rắc

thêm mấy lát hành hoa xanh biếc, chính là mùi vị quê nhà chú Đức hằng
nhung nhớ.

“Sủi cảo nhiều calo lắm...” Tôi nuốt nước miếng, “Cháu ăn ‘một đĩa

nho nhỏ’ là được rồi.”

“Không nhiều đâu, cô cứ yên tâm ăn, tôi làm nhân thịt lợn đấy, đã bỏ

hết mỡ rồi...” Chú Đức bật bếp đun lại nước, đến tận khi bưng một đĩa ú ụ
sủi cảo trắng trẻo mập mạp lên bàn vẫn luôn miệng ca thán, “Cô gầy quá,
con gái phải mỡ màng trông mới xinh, học theo mấy cái cô minh tinh trên ti

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.