BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 139

người tôi, xua tay ra hiệu cho tôi lặng lẽ đi ngược khỏi ngõ, tôi vẫn còn
muốn nghe lỏm tiếp nên lắc đầu

Cậu ta tự nhiên tái mét mặt, giơ tay túm lấy tôi lôi đi, tôi “Á” lên một

tiếng khe khẽ, cậu ta định bịt miệng tôi lại thì đã không kịp.

Hỏng bét...

Bên trong cánh cửa gầm lên tiếng quát hỏi: “Ai?”

Hello Kitty nhặt dưới đất một thanh gậy trúc, nhanh tay chặn ngang

chốt cửa, tiếp đó chỉ nghe tiếng phá cửa rầm rầm, gậy trúc bị bẻ cong hình
cánh cung, cửa hé ra một khe nhỏ, một cánh tay cuồn cuộn cơ bắp từ sau cửa
xọc ra, trong nháy mắt đã túm chặt lấy tóc tôi!

Áááá - Tiếng hét thất thanh lần này đủ rung trời chuyển đất!

Hello Kitty chộp lấy cái đầu mèo trên trạm biến áp đập loạn vào bộ

vuốt quỷ kia, buộc nó phải buông tay, rồi quay đầu gào lên với tôi: “Đi
mau!”

Tôi đi giày cao gót trẹo hết chân này đến chân kia, chạy được mấy

bước, nghĩ thế này thật chẳng còn đạo nghĩa giang hồ, lại lộn ngược trở lại,
tháo giày cao gót dùng gót giày cật lực chọi cho cánh tay vạm vỡ kia thủng
mấy lỗ máu, tiếng dộng cửa sắt càng lúc càng to, từng khuôn mặt nanh ác
đang chực chờ chui ra khỏi cửa.

“Đi thôi!” Hello Kitty túm chặt lấy tay tôi, cuống cuồng chạy như

điên.

Trong lúc ba chân bốn cẳng chạy, tôi không kìm được ngoái đầu lại,

bóng đèn tù mù u ám, hắt lên mấy dáng người cao lớn vạm vỡ, một người
còn cầm súng trong tay!

Đấy là súng xịn một trăm phần trăm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.